Ngược lại, Lars không lo lắng nhiều về Oledo, một ma pháp sư cao cấp như hắn không đến mức đánh không lại nô ɭệ của đối phương, hơn nữa cho dù đánh không lại, bản lĩnh chạy trốn nhất định phải có.
Không biết vì sao, khi hoàng tử nhìn thấy vẻ thờ ơ với mọi việc của Lars, trên mặt là một biểu tình lạnh nhạt thì cảm thấy lửa giận trong lòng ngày một bùng cháy. Lúc còn bé, hắn ta đã vô cùng chán ghét vị công tước này, chủ yếu là do phụ vương của hắn. Khi ấy, những lúc tiến bộ, hắn cực kỳ hưng phấn chạy đến nói với phụ hoàng nhưng ông chỉ giữ một bộ mặt bình tĩnh và nói với hắn "Con biết Lars của Yaao không, khi hắn còn ở tuổi của con đã sớm vượt xa hơn như vậy rồi."
Thậm chí khi căn cốt của Lars bị phế, sau hắn nghe xong tin này còn ngây thơ cho rằng bản thân mình có thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại quên rằng lúc ấy vị công tước Lars này chỉ mới 23 tuổi còn hẳn hiện tại mới 20 thôi, ít nhất cũng phải nghe phụ hoàng hắn cằn nhằn thêm 3 năm nữa, điều này không đảm bảo rằng sau này cha hắn sẽ không tiếp tục nói, "Nếu căn cốt của Lars không bị phế, ở tuổi của con không biết hắn đã như thế nào rồi?"
Đối với hoàng tử, Lars là con nhà người ta, là cái bóng trên đầu hắn, hoặc là tự mình đột phá thánh kiếm sĩ trước năm 23 tuổi, nhưng khả năng này quả thật không lớn, hoặc là tìm cơ hội để tàn nhẫn áp chế vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-cho-nhan-vat-chinh-vong-hao-quang/1070662/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.