Điện thoại của cũng cũng kết nối được, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của một người đàn ông trung niên: "Alo, xin hỏi ai đấy ạ?"
Tần Tắc Dung nói một câu: "Tần quản gia, chuyển máy cho ông nội."
Đầu dây bên kia của Tần quản gia lập tức nghe ra giọng nói của y, liền đáp: "Vâng thưa thiếu gia, cậu chờ một chút để tôi đi gọi ông chủ."
Một lúc sau, Tần lão gia tiếp điện thoại liền hỏi: "Tiểu Dung, con lại đổi số hả?"
Tần Tắc Dung sắc mặt không thay đổi, ngẩng đầu nhìn tên mặt sẹo, thong thả nói: "Con bây giờ đang cùng Tích Ngữ đi ra vùng ngoại thành hóng gió một chút, tín hiệu ở đây không tốt lắm, may sao mượn được di động của người qua đường liền gọi cho ông báo một tiếng."
Tần lão gia nghe xong đặc biệt cao hứng: "Được rồi ta biết rồi, đi với Tích Ngữ vui vẻ a."
"Vâng, đúng rồi ông nội, ông dặn Tần lão gia chăm sóc tốt cho Sa Sa, trong thời gian con đi chơi ông bảo Tần quản gia đưa nó đi tiêm thuốc giúp con."
"Biết rồi biết rồi, con đi nhớ chăm sóc tốt cho bản thân." Tần lão gia ngừng lại một chút, nói tiếp: "Ừm, nhớ chăm sóc cho Tích Ngữ nữa."
"Vâng, thưa ông."
________
Tên mặt sẹo vì đề phòng Tần Tắc Dung khi gọi điện thoại sẽ giở trò nên gã cố ý mở loa điện thoại, vì vậy nên Bạch Hi Vũ cũng nghe được y nói chuyện với ông nội. Hắn ngửa đầu nhìn nóc nhà, không thể không cảm khái hắn làm tri kỷ thật đúng chỗ, nếu không bị cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-cho-nhan-vat-chinh-vong-hao-quang/1070565/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.