Trên thực tế, Lâm Trạch dẫn theo Mạnh Giai Kỳ cũng cảm thấy hơi xấu hổ, đối với Lâm Trạch mà nói, Mạnh Giai Kỳ chỉ là một người bạn hắn mới quen biết vài tháng trước.
Vốn dĩ ngay từ đầu chỉ cảm thấy gã cùng Anh Chiêu lớn lên có chút giống nhau, ký ức về mối tình đầu thời niên thiếu đã qua lâu rồi nhưng thiện ý để lại trong lòng vẫn không thể xóa nhòa.
Cho nên lúc Lâm Trạch nhìn thấy Mạnh Giai Kỳ hơi giống Anh Chiêu, cũng tự nhiên sinh ra chút cảm tình với gã.
Sau khi tìm hiểu sâu hơn, biết Mạnh Giai Kỳ là sinh viên của học viện Thánh Lâm. Làm việc trong quán bar cũng là vừa học vừa làm, lại không bị tiền bạc lay động, Lâm Trạch đối với gã có thêm vài phần tán thưởng.
Về phần hôm nay, vốn dĩ bọn hắn chỉ là một buổi tụ họp nhỏ riêng tư, cũng không có ý định mang Mạnh Giai Kỳ tới. Nhưng sau khi Lâm Trạch vô tình tiết lộ, Mạnh Giai Kỳ biểu hiện gã thực sự muốn tham gia.
Khi nghe Lâm Trạch nói Anh Chiêu là giáo sư được mời về học viện Thánh Lâm, gã liền nói mình từng tham gia khoá dạy của cậu, rất ngưỡng mộ cậu.
Gã chân thành nói mình thực sự hy vọng có thể gặp Anh Chiêu một chút, Lâm Trạch cũng không chịu nổi Mạnh Giai Kỳ năm lần bảy lượt cầu xin, hắn mới dẫn theo gã tới đây.
Đúng như dự đoán, Anh Chiêu không chú ý quá nhiều đến người lạ.
Mạnh Giai Kỳ đối với việc Anh Chiêu cư xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-cho-lao-dai-tan-tat-am-ap/2555994/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.