Anh Chiêu phát hiện Văn Nhân Minh vẫn không có mảy may đáp lại, mới có hơi hoài nghi nhíu mày. Cậu ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, lại nhìn thấy Văn Nhân Minh nhìn mình với một mặt ngây ngốc. 
Anh Chiêu không khỏi cười phụt ra tiếng, một tiếng cười này làm Văn Nhân Minh bừng tỉnh, làm cho hắn không thể giữ vững được gương mặt đang tỏ ra đáng sợ của mình. 
Không tới một giây sau, Anh Chiêu vậy mà chủ động ôm sát cổ của hắn, hôn lên môi của hắn. Cậu dùng sức hôn Văn Nhân Minh một chút, ghé vào bên tai hắn thở hổn hển: 
" Văn Nhân, mùi vị của huynh quá tốt, ta nghiện mất rồi làm sao bây giờ? Huynh nhất định phải chịu trách nhiệm!" 
Văn Nhân Minh nghe được lời Anh Chiêu, cánh tay ôm lấy vai cậu dùng sức siết chặt. Sau đó hai người lại hôn đến cọ sát không phân biệt được môi ai với ai, hai kẻ không có kinh nghiệm hôn vừa thăm dò vừa hôn. 
Lúc mới bắt đầu cánh môi kề nhau, đến mút hôn gặm cắn. Nhưng Anh Chiêu vẫn cảm thấy có chút không đủ thoả mãn, thử liếm Văn Nhân Minh một hơi, hành động này giống như mở ra chốt khoá của Văn Nhân Minh. 
Hắn nháy mắt ngậm lấy đầu lưỡi Anh Chiêu, hai người dây dưa quấn lại. Không biết qua bao lâu bọn hắn mới tách ra, mà lúc này, khói đen trên người Văn Nhân Minh đã tiêu tán không ít. 
Anh Chiêu nhìn một chút bộ dáng bây giờ của Văn Nhân Minh, không còn giống vừa rồi sắc bén, nhìn ôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-cho-lao-dai-tan-tat-am-ap/2555955/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.