Cá (Wattpad cakhothit)
_____
Anh Chiêu không nghĩ tới Văn Nhân Minh vậy mà lại chủ động nhắc đến « Thanh Nguyên Quyết », nhíu mày nhìn hai người.
Quả nhiên, Nam Tranh đã không kìm nén nổi, vội vàng hỏi Văn Nhân Minh.
" Hiền chất nói không sai, chúng ta đều là người một nhà nếu cần hỗ trợ ngươi cứ việc nói ra. Có bất kỳ khó khăn nào ta nhất định đều sẽ giúp đỡ hết sức."
Văn Nhân Minh nghe được Nam Tranh nói như thế, trên mặt lập tức lộ ra cảm kích, mấp máy môi.
" Không dối gạt Các chủ, mặc dù « Thanh Nguyên Quyết » được Văn Nhân gia đời đời truyền lại, nhưng lại không phải là trong tay người trong gia tộc, mà bị giấu ở bên trong một bí cảnh. Chỉ có huyết mạch người Văn Nhân gia mới có thể nhận được chỉ dẫn để tìm tới chỗ ẩn giấu « Thanh Nguyên Quyết ».
Nhưng bên trong bí cảnh thập phần nguy hiểm. Cho nên nhiều năm như vậy Văn Nhân gia đều không thể chân chính đến chỗ sâu trong bí cảnh lấy « Thanh Nguyên Quyết ». Đây cũng là vì sao nhiều năm trôi qua Thanh Lưu Tông vẫn luôn là tiểu môn phái bình thường. Những điều hậu nhân biết về bí tịch cũng chỉ là được các đời truyền lại mà thôi."
Nói đến chỗ này, Văn Nhân Minh thở dài, trên mặt xuất hiện một tia ảo não.
" Các chủ ngài cũng nhìn thấy, ta trời sinh có tật, không thể thấy vật. Mặc dù được gia phụ ưu ái, đem chức vụ Tông chủ Thanh Lưu Tông truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-cho-lao-dai-tan-tat-am-ap/2555939/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.