Mình quyết định từ bỏ Thọ.
Mình cũng có ý định cho Thọ ăn bơ.
Thế mà mình chẳng thể nào làm nổi các bác ạ.
Khổ thế chứ nị.
Thực ra thì người ta chả thèm quay xuống chỗ mình ý chứ.
Mình muốn cho ăn bơ cũng chả được.
Rồi có vài lần bạn ý quay xuống mượn vở, sách hay bút. Thế nào mà mình lại quên béng mất là phải cho bạn ý ăn bơ. Lại cười toe toét đưa cho bạn ý.
Tới lúc đưa xong, bạn ý quay lên mới nhớ ra là mình đang cần bơ bạn ý cơ mà nhỉ.
Thế mà mình chẳng làm được gì cả.
Bạn ý quay xuống hỏi mình, nghĩ bụng là chẳng thèm chả lời. Nhưng mà thế nào mình vẫn trả lời chứ.
Rồi bạn ý hỏi mình:
- "Hôm nay học Toán Đại hay Toán Hình thế?"
Mình định mở miệng nói, ngập ngừng, ậm ừ. Không biết có nên nói không.
Định không nói cơ đấy. Nhưng mà nghĩ lại thương. Mai không biết mang vở gì. Mang nhầm thì không có vở chép bài, mang đi lại nặng cặp, mình đành mở miệng trả lời.
Hình như bạn ý bắt đầu nhận ra sự khác thường ở mình rồi. Thấy hay quay xuống tiếp chuyện với mình nhiều hơn thường ngày.
Nhưng mình chỉ đáp ừ hoặc không thôi. Hiếm lắm mới có một câu mình trả lời đàng hoàng tử tế.
Chắc là bạn ý đang bực lắm. Nhưng mà vẫn điểm tĩnh lắm. Chả mắng chửi gì mình cả.
Chỉ thấy bạn ý chau mày quay lên.
Lúc ấy mình thấy thật có lỗi. Đáng lẽ mình không nên như thế.
Không là crush thì có thể vẫn là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-bo-duoc-mua/34631/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.