"Đừng nói cho hắn ta biết." 
"Tôi sẽ cưới em, chờ em sinh đứa bé ra tôi sẽ yêu thương nó như con ruột của chính mình được không?" 
Khoảnh khắc đó Ái Linh như vỡ òa trong lòng dân lên một nổi thương cảm vô cùng. 
Một người kiêu ngạo đứng đầu một băng đảng mafia mà hết lần này đến lần khác lại hạ mình để có được trái tim cô, một kẻ đứng trên vạn người lại chấp nhận vì cô mà quỳ gối suốt hai ngày liền chấp nhận luôn cả việc nuôi cả con kẻ khác vì muốn có được cô. 
"Thứ tình yêu cao cả này của chú tôi không nhận nổi đâu." 
Ái Linh dùng gỡ bỏ bàn tay rắn chắc kia đang nắm chặt lấy tay mình. 
Ái Linh không còn như trước nữa, cô bé suốt ngày nghịch ngợm bám lấy anh đã không còn 
thay vào đó là cô rất lạnh nhạt dường như không muốn nói chuyện với anh. 
"Linh Linh tôi thật sự..." 
"Ông chủ." 
Lúc này A Hạo mở cửa bước vào gọi tên Khương Duật, những gì anh dự định nói với Ái Linh đều phải nuốt ngược vào trong. 
A Hạo hình như đã nhận ra gì đó sự ngột ngạt trong căn phòng này nhìn có vẻ hai người họ vừa mới cải nhau. 
"A Hạo đến rồi tôi cũng về đây." 
Ái Linh nói xong thì liền xoay người đi về không ngoảnh mặt lại nhìn anh dù chỉ một chút. 
Trong lòng Khương Duật giống như có một thứ gì đó đang rất khó chịu, anh không muốn giữa hai người cứ phải gặp mặt là lại cãi nhau. Việc đó không giúp ít gì cho cả hai chỉ làm cho họ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-yeu-ong-trum-xa-hoi-den-va-tieu-tho-bach/528079/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.