*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Cầm cảm thấy mình đã mơ một giấc mộng rất dài rất dài. Trong mộng có một người đàn ông mặc blouse trắng lạnh lùng như băng chỉ vào nó mà nói với người đàn bà bên cạnh: “Trong nhà không có tiền sử bệnh di truyền… nghe nói trước kia cô bé từng gặp sự cố phải không?”
Người đàn bà nói: “Đúng vậy, bảo mẫu nhất thời không chú ý để nó chạy ra ngoài, bị ô tô đâm phải.”
Người đàn ông lãnh đạm gật đầu: “Thế thì đúng rồi, nếu nhân tố di truyền ảnh hưởng không lớn thì rất có khả năng là vì vỏ não bị va đập nên thùy thái dương tổn thương, do đó khiến cô bé sinh ra ảo giác.”
Khi nói câu này, hắn đứng rất xa. Tần Cầm ngẩng đầu nhìn kĩ cũng không thấy được ánh mắt hắn, chỉ cảm thấy nó vô cùng ác độc. Nó có chút kinh hãi nghĩ rằng hắn ta có thể biến thành một quái vật ăn thịt người bất cứ lúc nào, miệng ngoác ra đến tận bên tai, lúc nói chuyện sẽ lộ ra hàm răng nhọn so le không đủ như những mũi dùi bén nhọn sẵn sàng xuyên thấu trái tim người.
Tần Cầm siết chặt lá bài trong túi. Đó là một lá bài Tử Thần, phía trên vẽ kị sĩ tử vong cầm lá cờ hoa hồng trắng. Lá bài này cũng không đáng sợ như tên gọi của nó, đằng sau nó không phải vực sâu mà là tái sinh, hết thảy cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-y/3139343/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.