Muốn tìm Khấu Đồng thực ra rất dễ. Hoàng Cẩn Sâm lột một tấm ảnh của Khấu Đồng trên tường phòng ngủ của hắn để trong ví tiền, sau đó chạy đến nơi tập trung săn diễm có quán rượu nhà nghỉ tương đối nhộn nhịp gần đó hỏi thăm.
Tình hình của bọn họ hiện tại khá phức tạp, Hoàng Cẩn Sâm khẳng định chắc chắn cho dù Khấu Đồng ra ngoài giải sầu cũng không dám đi xa.
Vì thế quá trình tìm kiếm lại càng đơn giản hơn. Gã giơ màn hình điện thoại ra chỉnh biểu cảm một chút khiến cho bản thân vừa đau khổ vừa chật vật, gặp ai cũng vừa khóc vừa kể:“Nhà tôi hôm nay giận dỗi với tôi, muốn ăn thua với tôi cho nên giận dữ chạy đi phố đèn mờ mất rồi, giờ tôi nóng ruột quá mất thôi…..Mọi người đừng nhìn mặt em ấy thông minh, thực ra đầu óc em ấy có chút vấn đề, bị người khác bán không khéo còn đếm tiền cho người ta ấy! Vạn nhất bị người ta bắt nạt thì làm sao bây giờ? Aaaaa lo chết tôi rồi.”
Gã đi hết ba con phố, thành ra tất cả mọi người ở khu vưc quanh đó đều biết có một bé “nhi đồng thiểu năng lớn tuổi” đi lạc, ông xã cậu ta chẳng những không ghét bỏ mà còn cuồng dại đau khổ đi tìm người, đang cầm ảnh chụp hỏi thăm khắp nơi.
Có lẽ là trời không phụ người có công…cũng có lẽ người ti bỉ nhất định vô địch? Cuối cùng gã cũng có gặt hái.
Một cậu phục vụ quán rượu cực kì có ấn tượng với người trong ảnh, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-y/3139274/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.