Khấu Đồng hỏi:“Anh nói cái gì?”
Hoàng Cẩn Sâm nghĩ mãi chẳng ra sao lại đột nhiên khó chịu phun ra câu ấy, cũng biết là mình hơi lắm miệng, vì thế vò đầu bứt tai một hồi. Sau đó gã bụng bảo dạ, mình hỏi cũng hỏi rồi, bỏ dở thì cũng không hay, làm người phải có đầu có cuối mới được, liền bảo:“Cũng không có gì…… căn bản là tôi cứ thấy hai người mắt qua mày lại.”
“Giống như vậy sao?” Khấu Đồng tháo cặp kính giả danh trí thức xuống, giật điện Hoàng Cẩn Sâm bằng đôi mắt cong cong ý cười tươi rói,“Bạn gay của tôi nhiều lắm, đủ để ngồi đầy một bàn Tam quốc sát kìa, anh có muốn nhập hội luôn không?”
Hoàng Cẩn Sâm lập tức đánh giá Khấu Đồng từ trên xuống dưới rồi cười toe bảo:“Không thành vấn đề, vụ này được đó!”
Khấu Đồng:“Đồng chí Hoàng!”
Hoàng Cẩn Sâm:“Đồng chí Khấu!” [*]
[Ở đây cả hai người đều dùng ‘cơ hữu’ nghĩa là bạn gay để gọi đối phương, nhưng Lam không thích, Lam dùng ‘đồng chí’, cũng là cách gọi tương tự ~]
Sau đó Hoàng Cẩn Sâm giang hai tay, nghiêng nghiêng đầu, cười tươi rói như một đóa hoa đuôi cún nở bừng xuân sắc:“Qua đây, bạn giai, thơm cái nào!”
Khấu Đồng chống gậy lắc lư đi ra ngoài, bình tĩnh tự nhiên lướt qua người gã, làm bộ làm tịch bảo:“Phong cách này phóng khoáng quá, bị lậm là không hay đâu. Tôi là người bảo thủ mờ, chẳng bằng chúng ta bắt đầu phát triển từ bước học tập cùng tiến bộ đi đã.”
Hoàng Cẩn Sâm nhìn hắn ra ngoài rõ vất vả mà còn nhất định muốn ưỡn ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-y/106475/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.