Mồng một Tết, Cơ Uyển như thường lệ thức dậy trong vòng tay của Hàn Thượng Phong. Vẫn như vậy nhưng từ đêm qua tới giờ, trong lòng Cơ Uyển lại cảm thấy ấm áp vô cùng, cảm giác an toàn cũng tăng thêm gấp bội khi nằm trong vòng tay của anh.
Cơ Uyển nằm ngắm khuôn mặt của anh, bất giác mỉm cười, ngón tay thon dài vuốt ve từng đường nét trên gương mặt anh.
Đột nhiên bàn tay của cô bị nắm chặt lại, bàn tay ấm áp của anh đã bao trọn bàn tay nhỏ bé của cô.
"Dậy rồi à?" Cơ Uyển nhìn anh mà bật cười.
"Anh thức trước cả em đấy." Hai mắt của Hàn Thượng Phong từ từ mở ra, anh cũng nhìn cô rồi cười.
"Chào buổi sáng, bà xã." Anh tì trán mình vào trán cô, sống mũi mát lạnh khẽ chạm vào nhau.
"Chào buổi sáng, ông xã. Năm mới tốt lành." Cô nở nụ cười tươi rói, không quên chúc thêm câu.
Hơi thở sát gần nhau, dần dần hòa làm một. Hàn Thượng Phong hôn cô mãnh liệt, dường như khởi đầu năm mới đã muốn ăn sạch cô.
Dây dưa hồi lâu, Cơ Uyển thở gấp nhìn anh, hai má đỏ ửng.
"Muốn không?" Hàn Thượng Phong ghé sát vành tai của cô, khẽ cắn nhẹ.
"Tùy anh." Giọng cô có chút mất tự nhiên. Sao hôm nay anh lại hỏi ý kiến cô cơ chứ. Có bao giờ anh làm mà hỏi trước cô đâu. Tự nhiên hỏi làm người ta ngượng muốn chết.
"Năm mới lấy lộc." Anh nhìn cô mà nở nụ cười gian tà.
Sau đó, môi của anh đã đặt lên cái cổ trắng ngần của cô, hít lấy mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-yeu-ve-nha-ba-xa-ngoan-nao/1721113/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.