Ánh sáng lại một lần nữa xuất hiện trong căn phòng tối om. Thân hình nhỏ bé, phờ phạc bị trói buộc trên chiếc ghế giữa căn phòng nhỏ hẹp. Vì tác dụng của thuốc ngủ, Cơ Uyển vẫn trong trạng thái mê man.
"Bốp"
Dương Tuyết Hoa tát mạnh hai phát liền lên gương mặt trắng bệch của Cơ Uyển. Dần dần hai má cô trở nên đỏ ửng.
Cơ Uyển lờ đờ mở mắt, không rõ chuyện gì đang xảy ra, ngước mắt lên thì thấy Dương Tuyết Hoa đang đứng khoanh tay trước mặt cô.
"Chúng ta bây giờ sẽ bắt đầu chơi. Mặc dù Lý Kỳ không cho tôi động vào cô nhưng mà đã làm sao... Chơi đùa cô chán rồi, đằng nào cô cũng phải chết." Dương Tuyết Hoa nâng cằm Cơ Uyển lên, khóe môi ẩn hiện nụ cười.
Cơ Uyển im lặng, không nói bất cứ điều gì, hai mắt nhìn ả bằng ánh mắt khinh bỉ.
"Chát."
Cô ta bắt đầu giơ tay tát cô. Mạnh tới nỗi khóe môi cô đã rỉ máu. Đôi môi trắng bệch bây giờ đã nhuốm một màu đỏ của máu. Cơ Uyển hơi nhếch miệng cười.
"Chỉ vậy thôi?"
"Chát"
Một bạt tai nữa vào khuôn mặt bên kia của cô.
"Cái khuôn mặt này của cô... chính là khuôn mặt chuyên đi quyến rũ đàn ông. Để xem hôm nay cô còn có thể quyến rũ được tên đàn ông nào nữa. Đến lúc đó, Hàn thiếu sẽ bỏ cô, vị trí thiếu phu nhân sẽ là của tôi." Ả một lần nữa nâng cằm cô lên, cười lớn, đôi mắt hung tàn.
"Vọng tưởng, ngông cuồng." Cơ Uyển lạnh giọng nói.
"Chát"
Gương mặt cô lúc này nóng rát vô cùng. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-yeu-ve-nha-ba-xa-ngoan-nao/1721095/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.