"Pằng"
Tiếng súng nổ khiến cho mấy tên vệ sĩ xung quanh phải trố mắt nhìn Cơ Uyển. Thiếu phu nhân gan cũng lớn quá rồi. Thiếu gia mà có mệnh hệ gì thì Hàn gia chắc chắn không để yên.
Cơ Uyển vẫn giữ nguyên tư thế. Khuôn mặt không một chút biến sắc, ánh mắt vô tình, âm u, lạnh lẽo.
Trần Bạch chưa kịp phản ứng gì, mặc dù nghe tiếng súng nổ tới nỗi quen nhưng tiếng súng lần này thật sự làm anh giật mình. Định thần lại, Trần Bạch lập tức nhìn về phía Hàn Thượng Phong.
"Trời ạ!" Trần Bạch trố mắt nhìn, không khỏi thốt lên.
Một dòng chất lỏng màu đỏ loang trên sàn nhà cẩm thạch, phản chiếu khuôn mặt bình tĩnh đến đáng sợ của Hàn Thượng Phong. Anh cứ vậy đứng im, nhìn cô, không chớp mắt.
Trần Bạch vội vã chạy tới chỗ Hàn Thượng Phong. Khuôn mặt hiện lên rõ nét đau buồn.
"Trời ơi là trời! Chai rượu của tôi." Trần Bạch nhặt từng mảnh vụ thủy tinh lên mà than khóc.
"Đây là chai rượu vang Pháp năm 62 đấy. Tôi còn chưa cả dám uống. Sao em nỡ lòng nào bắn nát nó thế này." Trần Bạch nhìn Cơ Uyển mà đau xót.
Cơ Uyển liếc nhìn Trần Bạch một cái rồi lại nhìn Hàn Thượng Phong. Viên đạn hồi nãy đã bay chệch hướng, sượt qua mái tóc của Hàn Thượng Phong, bay thẳng vào chai rượu vang đang để trên kệ.
"Anh biết là em không nỡ bắn." Hàn Thượng Phong khẽ cười, giọng có chút lạnh.
"Tôi hỏi anh một câu." Cơ Uyển lạnh giọng hỏi. "Rốt cuộc... tại sao lại đối xử với tôi như vậy?"
"Em muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-yeu-ve-nha-ba-xa-ngoan-nao/1721084/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.