Trong quán cà phê nhỏ ven đường, ly cà phê bốc hơi nhẹ nhàng, làm mờ lớp kính...
"Cô tìm tôi có chuyện gì?" Cơ Uyển uống một ngụm cà phê, nhàn nhã dựa người vào chiếc ghế, nhìn người phụ nữ trước mặt.
Tiêu Hạ Vy cũng nhàn nhã nhấp một ngụm cà phê, chân trái gác lên chân phải, khoanh tay lại, nghiêng đầu nhìn Cơ Uyển.
"Rời khỏi Phong đi." Cô ta cười nhẹ, đặt lên bàn một tấm séc.
Cơ Uyển bật cười: "Cô nghĩ tôi thiếu tiền?"
"Cô là vợ của Phong thì nghĩ anh ấy yêu cô chắc?" Tiêu Hạ Vy nở nụ cười giễu cợt. "Đừng tự mình ảo tưởng."
"Nếu cô gọi tôi đến đây chỉ để nói mấy điều vớ vẩn này thì tôi nghĩ mình không cần thiết nghe."Cơ Uyển hời hợt nói. Quả thật tốn phí thời gian vào mấy cái nhảm nhí này mà.
"Ha! Tự tin rằng mình là phượng hoàng sao?" Tiêu Hạ Vy nhếch môi cười. "Rời khỏi Phong đi, đến lúc lúc hối hận không kịp nữa đâu."
"Cô có ý gì?" Cơ Uyển khoanh tay lại, nghiêm túc hỏi.
"Tôi khuyên chân thành, đừng có nghĩ rằng Phong yêu cô, anh ấy chỉ lợi dụng cô để lấy 7% cổ phần của Hàn thị từ tay cô mà thôi. Nguyên nhân tại sao anh ấy phải làm vậy thì cô biết rất rõ, tôi cũng không cần nói nhiều."
"Cô là đang quan tâm tôi sao?" Cơ Uyển bình tĩnh nói, lúc này mà bối rối thì cũng chỉ làm cho Tiêu Hạ Vy đắc ý.
"Tôi chẳng cần thiết lo lắng sống chết của cô làm gì. Chỉ là... thấy cô sắp bị đá nên cũng rủ chút lòng thương, nể mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-yeu-ve-nha-ba-xa-ngoan-nao/1721070/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.