Một tuần êm đẹp trôi qua, sóng yên biển lặng. Nhà hàng của Cơ Uyển vừa mới mở cửa ở thành phố này. Mọi việc đều được Hàn Thượng Phong thu xếp ổn thỏa nên Cơ Uyển cũng không bận rộn gì nhiều.
Một hôm nọ, cô định vào nhà hàng dùng bữa thì thấy Dương Tuyết Hoa đang ngồi ở một chiếc bàn trong góc nhà hàng. Mặt cô ta có vẻ ủ rũ, quầng thâm mắt hiện lên rõ rệt, khuôn mặt tiều tụy. Cơ Uyển làm như không thấy gì, đi qua như không thấy.
"Dương Cơ Uyển." Dương Tuyết Hoa đột nhiên gọi.
Cơ Uyển quay đầu nhìn, thấy cô ta đã đứng dậy, có vẻ khẩn trương.
"Tôi có chuyện muốn nói với cô." Dương Tuyết Hoa thành khẩn, hơi cúi cúi đầu, hai bàn tay siết chặt lại.
Cơ Uyển cau mày, nhưng sau đó cũng đi về phía Dương Tuyết Hoa.
"Có chuyện gì?" Cơ Uyển kéo ghế ngồi xuống, nhàn nhã rót trà.
"Tôi biết cô ghét tôi. Là tôi có lỗi với cô, đối xử với cô không tốt nhưng..." Dương Tuyết Hoa ngậm ngùi.
"Đừng yêu cầu tôi đi gặp Liêu Tống." Cơ Uyển dường như đã đoán được những gì mà Dương Tuyết Hoa nghĩ.
"Không. Là tôi cầu xin cô. Giờ đây tôi mới biết xa Liêu Tống mới thấy rằng tôi yêu anh ấy." Dương Tuyết Hoa lắc đầu, nước mắt đã rưng rưng.
"Yêu là chuyện của các người." Cơ Uyển hời hợt nói.
"Đứa con trong bụng tôi... thật sự là của Liêu Tống... Nhưng mà anh ấy không tin tưởng tôi... Tôi... tôi..." Dương Tuyết Hoa nghẹn ngào, không nói được lên lời.
Đây là lần đầu tiên Cơ Uyển thấy Dương Tuyết Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-yeu-ve-nha-ba-xa-ngoan-nao/1721057/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.