Tiệc xong, Cơ Uyển về biệt thự cùng Hàn Thượng Phong.Lúc về thì tài xế không lái xe nữa mà Hàn Thượng Phong là người lái.
"Anh uống rượu thì không nên lái xe." Cơ Uyển thành thật khuyên ngăn.
"Cũng chỉ là mấy cụm rượu, không nhằm nhò gì." Hàn Thượng Phong cười.
Cơ Uyển cũng nhún vai lắc đầu. Bó tay luôn.
Chiếc xe chậm rãi đi nhanh trên đường, Hàn Thượng Phong thì chuyên tâm lái xe, Cơ Uyển thì ngắm nhìn những tòa nhà cao tầng về đêm, lộng lẫy, rực rỡ.
Chợt nhận ra đây không phải đường về nhà, Cơ Uyển mới quay sang hỏi Hàn Thượng Phong.
"Chúng ta đang đi đâu?"
Hàn Thượng Phong cười nhẹ, làm vẻ thần thần bí bí.
"Lát nữa em sẽ biết."
Cơ Uyển cũng chẳng thèm quan tâm nhiều, dựa đầu vào ghế mà thở dài.
Xe đi một hồi rồi dừng lại, Cơ Uyển cũng đã ngủ thiếp đi từ lúc nào không biết. Hàn Thượng Phong nhìn cô say sưa ngủ mà cười. Anh cởi áo khoác ra, đắp cho Cơ Uyển, điều chỉnh ghế ngồi cho thoải mái, sau đó thì hôn nhẹ lên trán của cô.
- -------------
Đôi mắt Cơ Uyển hé mở, cô lấy tay dụi dụi mắt. Nhìn ngó xung quanh, thật kì lạ. Sao cô lại ngủ ở trong xe chứ? Hàn Thượng Phong đâu rồi?
Cô ngồi dậy, choàng áo khoác của Hàn Thượng Phong lên. Trời ạ! Đẹp... đẹp quá đi!
Trước mắt Cơ Uyển là bầu trời màu cam, pha thêm sắc tím. Bình minh! Là bình minh đó. Đẹp quá đi mất! Lần đầu tiên cô được ngắm bình minh đẹp tới vậy.
Cô mở cửa xe, đi ra bên ngoài. Thân ảnh cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-yeu-ve-nha-ba-xa-ngoan-nao/1721055/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.