"À không. Mà anh cứ yên tâm, tôi sẽ không khiến anh phải tức giận đâu." Cơ Uyển nghĩ lại rồi lắc đầu.
"Em biết điều là tốt."
Không còn chuyện gì để nói, bầu không khí bỗng trở nên khó xử. May là có bác sĩ đi vào, bầu không khí bị phá vỡ.
"Thiếu gia, đã sắp xếp xong, có thể về nhà rồi."
"Về nhà? Chẳng phải nói anh ấy cần phải nghỉ ngơi sao?" Cơ Uyển khó hiểu.
"À, thiếu gia muốn về nhà tĩnh dưỡng..." Bác sĩ liền giải thích.
"Ở bệnh viện không tiện." Hàn Thượng Phong cắt lời bác sĩ.
Cơ Uyển "ồ" lên một tiếng rồi khẽ gật đầu.
- ---------
Về tới biệt thự, Cơ Uyển vừa xuống xe, Hàn Thượng Phong liền kéo tay cô lại.
"Em đỡ tôi đi. Cơ thể tôi không còn chút sức lực nào nữa." Hàn Thượng Phong làm vẻ ốm yếu.
"Cái gì vậy? Hồi nãy chẳng phải anh vẫn rất bình thường sao?" Cơ Uyển chống hai tay vào hông, nhăn mặt.
"Chẳng lẽ em cũng không thể đỡ nổi người chồng yếu ớt này của em vào nhà sao?" Hàn Thượng Phong tỏ vẻ đáng thương.
Cơ Uyển lắc đầu rồi đi qua cửa xe bên kia, mở ra, đưa tay đỡ Hàn Thượng Phong lên. Cô cũng chẳng phải con người yếu ớt gì, đỡ thì đỡ thôi.
Cơ Uyển mệt nhọc mà đỡ Hàn Thượng Phong vào nhà. Anh ta nặng hơn cô tưởng, với cả... thân hình này quá đỗi to lớn so với cô.
Lên được tới phòng, Cơ Uyển để Hàn Thượng Phong ngồi xuống giường, sau đó phủi phủi tay.
Tối đến, Cơ Uyển nấu cháo xong, vừa bưng lên phòng, mở cửa thì liền va
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-yeu-ve-nha-ba-xa-ngoan-nao/1721039/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.