Trời lờ mờ sáng, Cơ Uyển chợt tỉnh giấc. Cô cảm thấy có một cảm giác thật ấm áp và cũng... thật nặng nề...
"Ối!" Cơ Uyển bịt miệng lại, không cho âm thanh phát ra. Dường như cô khá bất ngờ.
Trước mặt cô là Hàn Thượng Phong. Anh đang ngủ rất say, đôi mắt nhắm, sống mũi cao thẳng tắp, đôi môi mỏng khẽ hé mở, mái tóc đen nhánh che kín hàng lông mày. Thế này cũng quá đẹp trai đi!
Khoan đã! Sao cô lại không cử động được thế này? Chết thật! Hàn Thượng Phong ôm chặt cô, đã vậy còn gác cái chân to lớn nặng nề kia lên cô nữa chứ. Tại sao lúc ngủ mà sức vẫn khỏe thế cơ chứ.
"Em đừng loạn nữa." Hàn Thượng Phong cất giọng nhẹ nhàng, đôi mắt vẫn nhắm, ôm chặt Cơ Uyển hơn.
"Anh tỉnh rồi thì bỏ tôi ra đi." Cơ Uyển cau mày. Cô bị anh ôm chặt tới nỗi sắp ngạt thở chết rồi đây này.
"Vậy thì hôn anh đi." Lúc này, Hàn Thượng Phong mới chịu mở mắt ra, nở nụ cười xấu xa.
"Đừng có mơ tưởng." Cơ Uyển gằn giọng.
"Vậy thì để tôi ôm em một chút nữa. Hôm nay ở nhà đi, đừng đi làm nữa." Hàn Thượng Phong lại nhắm chặt đôi mắt, bàn tay to lớn khẽ vuốt ve mái tóc cô.
Cơ Uyển không nói gì, chỉ cảm thấy tình huống này thật khó xử. Nhưng... cơn buồn ngủ tự nhiên ập đến... và rồi cô lại chìm vào giấc ngủ lúc nào cũng không hay.
Cho tới khi tiếng gõ cửa vang lên, Cơ Uyển mới giật mình mà tỉnh dậy.
"Có chuyện gì?" Hàn Thượng Phong cất tiếng lạnh lùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-yeu-ve-nha-ba-xa-ngoan-nao/1721036/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.