Khi ăn tới cuối bữa, Lâu Ngâm Tiêu không nhìn nổi nữa, bèn gọi: "Trợ lý Diệp."
"Hử?" Diệp Đào Yêu đang cúi đầu tập trung vào đĩa thịt, nghe thấy Lâu Ngâm Tiêu gọi cô thì vẫn cúi đầu, chỉ ngước đôi mắt màu đen to tròn trong veo nhìn anh: "Sao vậy?"
"..." Cảnh cô chớp chớp đôi mắt to tròn khiến Lâu Ngâm Tiêu cảm thấy quá dễ thương, những gì anh vốn định thốt ra đã đổi thành câu nói khác: "Không có gì, tôi chỉ muốn nói là tối ăn quá nhiều sẽ ảnh hưởng việc tiêu hóa."
"À..." Diệp Đào Yêu đặt đồ ăn xuống, còn lưu luyến nhìn mấy miếng thịt cuối cùng trong đĩa: "Tôi no rồi."
Lâu Ngâm Tiêu: "..."
Đột nhiên anh có cảm giác mình như nhà địa chủ bóc lột tiểu nha đầu, đến cả một bữa no cũng không cho tiểu nha đầu được ăn là thế nào?
Anh có chút bất đắc dĩ: "Mai ăn tiếp, thích ăn gì thì cứ bảo Tư Dương bảo nhà bếp nấu cho cô, ngày nào cũng sẽ được ăn."
"À, vâng." Diệp Đào Yêu vừa có chút ủ rũ lập tức trở nên hăng hái: "BOSS, anh tốt quá."
"Ừm, tôi..."
Lâu Ngâm Tiêu vừa định nói vài lời khiêm tốn thì Diệp Đào Yêu đã cắt ngang lời anh, nói tiếp: "Nếu anh có thể giúp tôi ra ngoài tản bộ tiêu thực một chút thì anh lại càng tốt hơn."
Cảnh đêm ở nơi này chắc chắn là rất đẹp, cô thực sự muốn đi ngắm nhìn một lát.
Nhưng cô nhát gan, không dám ra ngoài một mình, đành phải lôi kéo Lâu đại BOSS đi cùng mình.
Lâu đại BOSS hung ác như vậy, chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-vao-trong-ong-xa-xin-nuong-tay/1070188/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.