Ba cô từng nói, tòa nhà này là nhà của gia đình trâm anh có lịch sử dài lâu ở Hoàng thành, từng huy hoàng hiển hách mấy trăm năm. Chỉ là sau đó gia chủ chỉ sinh một cô con gái, không người nối nghiệp, nên gia nghiệp dần lụi tàn. Sau đó con gái gia chủ lấy chồng xa, nên tòa nhà này đã bị bỏ trống như thế. Lúc đó cô còn nhỏ, nhưng không hề liên hệ Thiên Thành với chủ nhân của tòa nhà này. Mà gia chủ theo lời ba nói rõ ràng chính là Thiên Thành! Về phần con gái của gia chủ kia, đó chính là mẹ của Lâu Ngâm Tiêu, Thiên Nhã. Diệp Đào Yêu quay đầu, nhìn Lâu Ngâm Tiêu cũng đang sững sờ nhìn tòa nhà... Thảo nào khí chất và dung nhan của đại BOSS lại xuất sắc như vậy, chỉ đứng ở đó thôi cũng đã áp chế mọi người. Hóa ra mẹ của anh là con gái độc nhất của gia tộc lâu đời đứng đầu Hoàng thành, ba là người thừa kế gia tộc đứng đầu Hạ thành. Gia thế hiển hách khiến người ta cực kỳ hâm mộ như thế, chỉ anh chứ chẳng ai có được. Một lát sau, Lâu Ngâm Tiêu cất bước lướt qua Diệp Đào Yêu: "Vào thôi." "Ừm." Diệp Đào Yêu đi theo anh bước vào đại sảnh.
Trong đại sảnh còn rộng lớn và xa hoa hơn cả tưởng tượng của cô. Một người đàn ông trể tuổi mặc trang phục quản gia đứng ở cửa, phía sau anh ta là một hàng dài những nữ giúp việc mặc đồng phục. Khi Lâu Ngâm Tiêu bước vào phòng khách, vị quản gia trẻ tuổi này khẽ khom người: "Cậu chủ, chào mừng cậu về nhà." Hai hàng nữ giúp việc cũng đồng loạt cúi người: "Chào mừng cậu chủ về nhà." "Ừ." Lâu Ngâm Tiêu bước thẳng đi, mắt nhìn thẳng không chút để ý. "Cậu chủ." Quản gia duy trì khoảng cách vài bước chân, theo sau Lâu Ngâm Tiêu: "Đồ ăn đã được chuẩn bị xong, khi nào cậu bắt đầu ăn?" "Hai mươi phút sau." Lâu Ngâm Tiêu quay đầu nhìn Diệp Đào Yêu: "Theo tôi lên lầu." Diệp Đào Yêu: "... Ừm." Cô xuyên không rồi ư? Nhà họ Lâu lắm quy tắc thật đó! Cô tự nhận rằng nhà họ Diệp ở Hoàng thành này chính là gia tộc rất có quy tắc.
Nhưng so với nhà họ Lâu thì thực sự chẳng là gì. Chẳng lẽ từ nay về sau cô phải sinh sống ở chỗ này? Áp lực quá! Trước kia ba thường bảo rằng cô là một con ngựa non thoát cương, không thích tuân thủ quy tắc nhất. Ở chỗ này, nếu cô bất cẩn phá vỡ quy định của Lâu đại thiếu gia, liệu vị đại thiếu gia này có dùng gia pháp xử phạt cô không? Ngẫm lại biểu hiện của Lâu Thập Nhị ở trước mặt cô thì biết, chắc chắn gia pháp của nhà họ Lâu đặc biệt đặc biệt đáng sợ. Diệp Đào Yêu không khỏi cảm thấy vô cùng lo lắng cho tương lai của mình. Lâu Ngâm Tiêu đi thẳng lên phòng ngủ, mở cửa ra: "Vào tắm rửa, hai mươi phút sau ăn cơm." Diệp Đào Yêu ỉu xìu đáp: "... Vâng." Tay Lâu Ngâm Tiêu vẫn đặt trên tay nắm cửa, cúi xuống nhìn cô: "Sao thế?" Diệp Đào Yêu giương mắt lên nhìn anh, hỏi cực kỳ nghiêm túc: "Gia pháp nhà anh có áp dụng cho tôi không?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]