Diệp Đào Yêu: “…”
Khụ khụ.
Kỳ thực cảnh cô nghĩ tới có chút không đúng?
Lâu Thập Nhị là nam giới đó!
Cô toát mồ hôi nói với Lâu Ngâm Tiêu: “Thật ra anh không cần phân người đến chỗ tôi đâu, bình thường trừ đi thăm anh trai ra, tôi cũng không phải làm gì. Hơn nữa tôi quen sống tự do, không thích dẫn theo vệ sĩ.”
Trước đây khi còn là cô cả của nhà họ Diệp, cha và anh trai cô cũng nói nhiều lần, bảo cô ra ngoài nên dẫn theo vệ sĩ, thế nhưng cô chưa bao giờ dẫn theo.
Ra ngoài còn mang theo một cái đuôi thì có khó chịu hay không?
Tự do là trên hết!
Lâu Ngâm Tiêu còn chưa nói gì mà Lâu Thập Nhị vừa mới chậm rãi thẳng lưng đã tái mặt, quỳ gối xuống đất kêu “bịch” một tiếng, cúi đầu dập xuống nền đá ngọc lạnh lẽo.
Trán anh ta chạm xuống đất, cơ thể và giọng nói đều hơi run rẩy: “Diệp trợ lý, mặc dù Thập Nhị ngu dốt nhất trong đám anh em nhưng Thập Nhị đảm bảo sẽ bảo vệ Diệp trợ lý thật kỹ càng, cung kính tận tụy, chết cũng không lùi, mong Diệp trợ lý giữ Thập Nhị ở lại.”
Dứt lời anh ta dập đầu lia lịa với Diệp Đào Yêu.
Diệp Đào Yêu: “…”
Đang làm cái trò gì vậy?
Nền gạch vừa lạnh vừa cứng, dập đầu kêu như vậy không thấy đau sao?
Hóa ra nhà họ Lâu không chỉ có Lâu đại BOSS bị bệnh mà toàn bộ người nhà họ Lâu đều có bệnh!
Thấy Lâu Thập Nhị run bần bật, cô vứt bỏ sự châm chọc trong lòng, vội vã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-vao-trong-ong-xa-xin-nuong-tay/1070177/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.