#Dư_vị_tình_yêu_phía_cuối_ngọt_ngào
Bạch An Nhiên cả người mềm nhũn dựa vào anh, khuôn mặt giàn giụa nước mặt vùi vào lồng ngực Dư Mộ Phàm.
"Chủ tịch, có cần đến..."_Tài xế nhìn qua gương chiếu hậu cẩn thận hỏi.
"Về nhà!"
------
Xe dừng trước biệt thực, Dư Mộ Phàm trực tiếp bế Bạch An Nhiên lên phòng, đi qua dãy hành lang, ngang qua căn phòng mà cô đã từng ở dừng tại một căn phòng có cánh cửa màu trắng, nhẹ nhàng bước vào cẩn thận đặt Bạch An Nhiên nầm xuống giường. Không hài lòng quà đưa tay lau đi giọt nước đọng lại khóa mắt cô, anh chỉ là muốn cô ở lại đây.
"Đạt, gọi Hướng Ân đến đây!"
Vệ sĩ tên Đạt đứng ngoài của sau khi nghe thấy mệnh lệnh nhanh chóng ra ngoài làm nhiệm vụ. Căn phòng chỉ còn lại hai người. Thời gian cứ trôi một người yên ổn say ngủ, một người nhăn mày dạy nghĩ cho đến khi ngoài cửa vang lên tiếng gõ:
"Vào đi!"_Dư Mộ Phàm lên tiếng.
Hướng Ân không hài lòng cầm túi đồ đi vào phòng, ném cho anh cái nhìn chết chóc:
"Cậu biết tôi đang làm việc không hả?"
"Cô ấy bị ngất, kiểm tra cho cô ấy đi!"
"Hừ!"_Hướng Ân hếch mũi, lại bước tới.
Tháo bỏ ống nghe xuống, ngẩng đầu nhìn Dư Mộ Phàn đứng bên cạnh đang nhìn chằm chằm vào cô, hấnà bác sĩ chạm vào tay cô mới có thể kiểm tra, anh có nhất thiết phải để ý kĩ vậy không?
"Này, cậu có muốn thực tập ở chỗ tôi không?"_Hướng Ân nhịn cười nói.
"Cậu chán sống rồi sao?"_Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-tinh-yeu-phia-cuoi-ngot-ngao/2690869/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.