"Đừng mà, tôi xin anh! Buông tôi ra! A..."_Bạch An Nhiên giữa đêm từ trong cơn ác mộng sợ hãi tỉnh lại. Cảm giác thật đến mức khiến cho cô phải run sợ. Đã lâu rồi, có lẽ từ sau khi đón Ôn Vân về ở chung, đây là lần đầu tiên lại tiếp diễn việc cô mơ thấy cơn ác mộng ấy. Bạch An Nhiên run rẩy lau đi mồ hôi trên trán, làm tỉnh táo lại mình, cô cảnh giác nhìn xung quanh. Lúc này mới phát hiện ra mình đang ở một nơi vô cùng xa lạ. Bên cạnh là tiếng thở nhè nhẹ của bé con. Cô thở phào nhẹ nhõm, xuống giường Bạch An Nhiên đi một cách nhỏ nhẹ nhất mở cửa phòng tắm, dùng sức tạt nước lên mặt để quên đi cơn ác mộng khi nãy.
------
Trong một căn phòng khác, ánh đèn mờ của đèn ngủ phảng phất mờ nhạt bóng hình của Dư Mộ Phàm, ánh nhìn chăm chú của anh lặng lẽ nhìn vào chiếc màn hình máy tính. Hình ảnh cô nhẹ nhàng rời khỏi giường, ngơ ngác đánh giá những thứ xung quanh hay cả sự sợ hãi từ trong giấc ngủ mà tỉnh dậy, tất cả đều lọt vào mắt anh. Ánh nhìn chứa đựng lạnh lẽo nhất có lẽ là lúc cô hốt hoảng bật dậy. Dư Mộ Phàm lúc ấy quả thực muốn ở đó, tận mắt chứng kiến cô vì lí do gì mà ngay cả ngủ cũng sợ hãi đến mức thẫn thờ như vậy? Dụi tắt điếu thuốc, Dư Mộ Phàm mang theo vẻ lạnh lẽo bước ra khỏi phòng.
5 phút trôi qua, Bạch An Nhiên cuối cùng cũng tìm được lối ra cho mình, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-tinh-yeu-phia-cuoi-ngot-ngao/2690867/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.