Bạch An Nhiên trở về với đầy câu hỏi. Lại thêm một ngày trôi qua, Bạch An Nhiên dường như đã quên hẳn đến vị khách đáng kính kia. Cô ngày đi làm, tối về lại đi làm thêm, nói chung là cuộc sống trở về với quỹ đạo. Cho đến khi đám người đó xuất hiện.
"Cô Bạch, nghe nói cô là người thiết kế trang phục cho Dư Mộ Phàm?"_Một người đàn ông lạ mặt nhìn cô, cánh tay xăm trổ nhìn đến ghê người. Bạch An Nhiên sợ hãi, nhất thời không biết nói gì chỉ biết gật đầu lấy lệ.
"Tôi muốn cô may thêm một bộ hệt như vậy!"_Hắn ta nói, đẩy về phía cô một tấm chi phiếu, ánh nhìn sắc bén như lưỡi dao.
"Tôi không làm được!"
"Tại sao? May không phải là nghề của cô sao?"_Gã đó cười cợt.
"Phải! Nhưng đồ của ai là của người đó. Tôi sẽ không làm!" Cô nói bằng một giọng chắc nịch. Dư Mộ Phàm căn bản chẳng hề để ý đến bộ trang phục của cô nhưng cô không thể vì thế mà làm mất đi tư cách của người thiết kế.
"Tôi e chúng ta cần phải đi một chuyến"Hắn nhìn đồng hồ, rồi ra hiệu cho hai tên vệ sĩ ở phía sau.
Bạch An Nhiên chợt có dự cảm không lành, định đứng dậy lấy cớ phải quay lại làm việc, không thể tiếp tục nói chuyện thì đột nhiên bị hai tên vệ sĩ phía đối diện kéo lại.
"Này! Các anh làm gì vậy? Thả tôi ra, tôi còn làm việc!"
Nhân viên trong quán nhìn thấy Bạch An Nhiên thì có ý muốn gõi lại, có người nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-tinh-yeu-phia-cuoi-ngot-ngao/2690844/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.