Tô Ngọc nói các bước giải của Tạ Trác rất ngắn gọn, dù trong đó có ý tâng bốc yếu ớt, nhưng đợi đến khi cô lấy cách giải của Tống Tử Huyền ra so sánh, thì có thể thấy rõ ràng, cách giải của Tạ Trác quả thực mạch lạc hơn nhiều.
Đương nhiên, nếu cậu không có sự tự tin đó, thì cũng sẽ không cố ý để Tô Ngọc làm trọng tài, nhất quyết phải tranh cao thấp với Tống Tử Huyền.
Sự bộc lộ hoàn toàn tâm tính thiếu niên khiến Tô Ngọc cong khóe môi cười rất lâu.
Cô bật đèn lên, xem xét lại từ đầu đến cuối bài toán này, có vài phút hoàn toàn chìm đắm trong hệ tọa độ phức tạp.
Hiểu được một bài toán mang lại cảm giác thành tựu rất lớn, lúc Tô Ngọc đặt bút xuống lần nữa, cảm thấy mắt hơi mỏi, cô liếc nhìn thời gian, quay lại khung chat với Tạ Trác.
Sau khi cậu gửi nhãn dán đó thì không nói gì thêm.
Tô Ngọc lướt qua một lượt trang cá nhân của mình, may quá, không có nội dung nào quá xấu hổ khiến cô muốn đập đầu vào đậu hũ chết cho xong.
Bây giờ vẫn chưa muộn lắm, Tô Ngọc đang nghĩ, có nên trả lời cậu ấy cái gì không?
Giả vờ không hiểu các bước giải, rồi nhờ cậu ấy giải thích thêm chi tiết?
Nhưng quá trình Tạ Trác viết rõ ràng đã rất chi tiết rồi, nếu thế này mà còn không hiểu, cô là heo sao…
Cuối cùng, Tô Ngọc hỏi cậu: [Cậu đỡ cảm chưa?]
Tạ Trác không vội trả lời.
Không biết cậu đã ngủ chưa, hay chỉ là lười trả lời cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-moi-tinh-dau-hoai-nam-tieu-son/5215209/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.