_Đây là thẩm mĩ viện mà...!
_Đúng rồi, chúng ta màu vào trong thôi.- Tuấn Hạo nói.
_Nhưng chúng ta vào đây là gì? Em không muốn đâu....
Lúc này Hỉ Ái co rút lại, trong đầu ngờ ngợ ra được anh tính làm gì, hai tay nắm chặt lấy tay anh ám chỉ không thích.
_Chúng ta đến đây chỉ để xoá vết sẹo của em thôi mà.
_Không muốn đâu, đau lắm huhuhu...
Đã từng này tuổi đầu rồi, có cơ hội đi làm đẹp mà lại không đi vì sợ đau ấy chứ. Thật là hết cách với bé thỏ con của mình. Tuấn Hạo dùng sức bế cô lên sao đó bước vào bên trong. Vừa đi vừa trấn an tinh thần của Hỉ Ái.
_Không sao đâu, anh hứa là sẽ không đau mà
_Em không cần xoá sẹo mà, có nó em vẫn sống vui vẻ trọn đời mà anh ~
Hỉ Ái chấp nhất trong vô vọng. Lúc anh anh đã bước thẳng vào bên trong. Thấy khách quý đã đứng trước mặt. Một nhóm 4 nhân viên nữ liền đi ra tiếp đón một cách nhiệt tình và dẫn anh đến căn phòng mà anh đã đặt từ tối đêm qua.
_Mời ngài đi lối này.
************
Cánh cửa phòng được mở ra. Quả là một thẩm mĩ viện chất lượng. Với thiết kế sang trọng và trang thiết bị được sử dụng là tối tân nhất đã làm cho Hỉ Ái một phen loá mắt nhìn. Căn phòng có vách tường trắng cao ráo và vô cùng rộng lớn. Chỉ có một chiếc giường duy nhất dành riêng cho Hỉ Ái....
_Mời ngài đặt tiểu thư xuống đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-khong-loi-thoat/2907373/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.