Vừa nói, Tuấn Hạo vừa chỉa cây súng trên tay mình về phía Dạ Minh Sơn đầy tức tối rồi không nhịn được bắn một phát.....Đoàng!
Mùi thuốc súng lan toả khắp căn phòng rộng lớn. Một tiếng nổ vang lên khiến cho những người đứng gần phải hoảng loạn, cũng may đây là phòng cách âm tốt, nếu không thì cả công ty sẽ nghĩ có khủng bố tấn công mất.
Dạ Minh Sơn thấy anh nổ súng thì cũng chỉ cười thích thú mà không hề né tránh. Vì Minh Sơn biết rõ viên đạn vừa bắn ra không hề dành cho mình mà dành cho tên vệ sĩ vừa bước vào đứng ở phía sau.
_Ai cho ngươi tự ý vào đây?
Tên vệ sĩ vì một chút bất cẩn mà ăn ngay một viên đạn vào tay của mình. Máu tươi đổ xuống làm ướt cả mặt sàn....
_Xin lỗi ngài, tôi đã khiến ngài không vừa ý, nhưng ngài yên tâm, tôi đã tìm được vị trí của Vương tiểu thư.
_Mau mang về đây! Đừng để ta chờ lâu.
Tên vị sĩ bị áp lực đè nặng lên từng thớ da thớ thịt trên cơ thể. Nếu như nhiệm vụ này thất bại thì coi như tính mạng cũng chẳng còn...
**********
Căn phòng bây giờ chỉ còn lại hai người quan trọng. Dạ Minh Sơn thấy bạn mình mất bình tĩnh như vậy thì liền nở một nụ cười quỷ dị. Một điệu cười khác hẳn mọi ngày, nói trắng ra đây là một cách thể hiện cảm xúc hứng thú của Dạ Minh Sơn.
_ Có lẽ chỉ có tao mới giúp được mày thôi, Tuấn Hạo à.
_ Từ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-khong-loi-thoat/2907357/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.