_Chia tay ngay cho cha!
_Xin cha hãy nghe con nói một chút....
_Từ đó tới giờ, con chưa một lần sống mà dựa dẫm vào người giàu như cha nói, cũng chưa bao giờ có ý định đào mỏ như mọi người vẫn nghĩ...
_Hằng tháng tiền con gửi về cho cha là tiền con tự thân đi làm mà có...từ bé cha biết con là người có trách nhiệm mà cha.
Dẫu cho Hỉ Ái mặc sức giải thích, ông Vương vẫn nhất quyết không cam lòng mà để đứa con gái yêu quý duy nhất chịu cảnh này.
_Hỉ Ái...con hãy hiểu cho cha, dẫu con không phải có ý xấu với đối phương nhưng con thừa biết phận mình nghèo hèn mà con, người ta ở tuốt trên cao còn gia đình mình chỉ là đám cỏ dại.
_Ở bên cạnh người ta chẳng khác nào làm trò cười cho thiên hạ...ban nãy cô ta vì chuyện này đến đây gây sự cũng may là không gây hoạ cho ai, nếu lỡ như cô ta tức lên mà đánh người thì ai sẽ chịu trách nhiệm đây con...
_Cái cậu Phúc Tiến ban đầu con quen được mà...sao bỗng nhiên chia tay mà đến với người này, cha thật sự không muốn đâu.
_Dạ...xin cha đừng lo...chuyện tình cảm con có thể lo liệu được, con hứa sẽ không bao giờ có chuyện như vậy xảy ra nữa...- Hỉ Ái nói.
_Chuyện của con cha sẽ không quản lí nhiều, chỉ mong con có thể chọn đúng người mà gửi gắm, cha chỉ cần vậy thôi.
_Dạ vâng!
**************
Coi như mọi chuyện thạm thời được giải quyết, Hỉ Ái ở cạnh bên cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-khong-loi-thoat/2907349/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.