Tạ Du Sanh thường xuyên có ảo giác mình đã thuần thục lắm rồi, nhưng mỗi lần thân mật cùng với Sở Tình Từ, đối phương đều dùng hành động thực tế nói với cô, chỉ cần là thân mật với nàng, cô vĩnh viễn không thể nào thành thục được. 
Dẫu sao, người mình nâng niu lại ở ngay dưới người mình, vui vẻ vì sự vuốt ve của mình, chuyện như vậy, làm ngàn lần vạn lần cũng tuyệt đối không giỏi lên, lần nào cũng rất đáng trân trọng, cũng rất mới mẻ. 
Vóc người của Sở Tình Từ còn có tính co bóp đàn hồi đáng sợ hơn cả Tạ Du Sanh, cơ thể lồi lõm trên dưới, từng tấc da thịt vừa đúng độ, không hề quá đẫy đà nhưng cũng chẳng quá mức gầy mòn. 
Nàng dựa người trên chiếc gối ôm đặt đằng sau lưng, cánh tay khoác lên bả vai của cô, thời khắc này, khoảng cách giữa hai người về 0, Tạ Du Sanh biết rằng chỉ cần cô tiến gần thêm chút nữa thì khoảng cách sẽ thành số âm. 
Cô cúi đầu xuống, một lần nữa ngẫm lấy vật mềm mại trắng nõn trước mặt, lại nghĩ tới sự thúc giục của Sở Tình Từ, vòng mấy vòng trên chóp đỉnh của vật mềm, quyến luyến không cam lòng để lại một cái ấn hồng nhỏ đáng yêu sau đó mới rời đi. 
Khí tức của thiếu nữ đi đôi với những chiếc hôn chợt nặng chợt nhẹ, từ ngực quanh co thẳng tới bụng, dần dần xuống nữa, cuối cùng vượt qua rừng rậm tới nơi mà cô cũng chẳng còn xa lạ. 
Nơi đó đã trở nên ướt át từ sớm, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-dai-lau/2951223/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.