"Sanh Sanh, dù sao ký túc cũng đóng cửa rồi, cậu tới ngay nhà mình ở đi, dù sao nhà mình cũng rất nhiều phòng." Sở Tầm và Tạ Du Sanh đứng trước cánh cửa kí túc xá đã đóng chặt, dì quản lý kí túc xá là một người phụ nữ đã hơn 40 tuổi, nghe nói tính cách có chút nóng nảy, bình thường quản lý sinh viên cũng quản rất nghiêm khắc. Dì quản lý rất ghét sinh viên không tuân thủ thời gian, từ sau khi bà tới, phàm là quá thời gian mà chưa về, căn bản sẽ không có chuyện cho qua, cho dù là dạng sinh viên xuất sắc như Tạ Du Sanh cũng không phải ngoại lệ. Cô nhìn cánh cửa sắt đóng chặt không biết phải làm sao, áy náy liếc nhìn Sở Tầm, gật đầu với cô một cái. 
"Chuyện đó... phiền cậu rồi A Tầm, mẹ cậu cũng ở trong nhà chứ? Trễ như vậy liệu có ảnh hưởng dì ấy nghỉ ngơi hay không?" Tạ Du Sanh nhẹ nhàng hỏi, Sở Tầm nghe xong liếc nhìn điện thoại di động, vỗ vỗ bả vai cô: "Cậu yên tâm đi, mẹ mình không phải cái loại người cổ lỗ sĩ đó, giờ này chắc chắn bà ấy đang bận bịu làm việc còn chưa ngủ, thực ra bà ấy cũng rất dễ chung sống, cậu không cần sợ đâu." Sở Tầm cổ vũ tinh thần cho Tạ Du Sanh, chỉ có điều cô vẫn có chút bất an. 
Tạ Du Sanh cũng có chút hiểu biết về gia đình Sở Tầm, mẹ Sở Tầm tên Sở Tình Từ, là vị tổng tài của tập đoàn Sở thị nổi danh khắp thành phố Lang Kỳ, Tạ Du Sanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-dai-lau/2951219/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.