Chương trước
Chương sau
Mặc dù vì muốn mau chóng quay về mà Tạ Du Sanh cố gắng xử lý công việc cho xong sớm nhưng vẫn trễ hơn một tuần lễ mới có thể trở lại thành phố Lang Kỳ. Mấy ngày liên tiếp với cường độ công việc cao khiến cho ai cũng cảm thấy rất mệt mỏi, vì để có đầy đủ thời gian nghỉ ngơi, cả đoàn đặt vé máy bay vào sáng nhày thứ hai, nhưng vì có thể về gặp Sở Tình Từ sớm hơn một chút, Tạ Du Sanh thu thập hành lý của mình, định về ngay buổi trưa hôm đó.

Trợ lý thấy cô làm việc ngay cả thời gian nghỉ cũng không có mà chạy ngay tới sân bay, dù không rõ Tạ Du Sanh về gấp như vậy là có việc gì nhưng cũng không tiện nói lên hồ nghi của bản thân, vội vàng mua vé máy bay cho cô. Ngồi trên máy bay, Tạ Du Sanh không nói chuyện mình quay về trước dự kiến cho Sở Tình Từ, chắc hẳn đối phương khẳng định rằng mai cô mới về tới nhà. Hôm nay là ngày nghỉ, Sở Tình Từ hẳn sẽ ở nhà xử lý chuyện công việc chứ sẽ không tới công ty,

Con người một khi mong ngóng điều gì đó sẽ cảm thấy thời gian đặc biệt khó mà chờ đợi, có lẽ chính sự khó chịu đựng này ngược lại khiến người ta nhảy nhót ngóng chờ hơn. Sau khi xuống khỏi máy bay, Tạ Du Sanh lập tức gọi xe đưa mình về nhà. Cùng lắm là một tuần chưa về mà cô lại thoáng có cảm giác như đã cách một đời. Đứng ở cửa nhà, cô thậm chí còn nhớ về tâm trạng và những kỉ niệm lúc cô và Sở Tình Từ mới mua căn nhà này.

Tạ Du Sanh không biết phải làm sao lắc đầu cười, cô vứt những suy nghĩ lung tung qua một bên, có chút không thể đợi nổi nữa đẩy cửa đi vào trong. Phòng khách lầu 1 không có ai, nhưng dép Sở Tình Từ không để ở cửa, chứng tỏ nàng hẳn đang ở nhà không đi ra ngoài. Mang theo mong đợi, Tạ Du Sanh đi lên lầu, vòng một vòng trong phòng nhưng vẫn không thấy người, đành phải lên tầng chót nhất.

Lúc này chính là thời gian ánh mặt trời tốt nhất, Tạ Du Sanh đẩy cửa ra liền nhìn thấy Sở Tình Từ nằm trên chăn, nàng mặc chiếc váy ngủ màu đỏ, cái váy này cũng là cái Sở Tình Từ thích nhất. Vải là dạng tơ lụa nhẹ, cực kỳ mỏng, cổ váy rất thấp, lộ ra một mảng lớn bóng loáng đằng sau lưng. Nàng nằm ngủ trên tấm thảm mềm, váy vén lên để lộ hai mông trắng nõn cùng với chỗ kín xinh đẹp của người đàn bà.

Giữa chỗ kín kia còn lưu lại chất lỏng sáng long lanh, vốn không thể thấy được nhưng bởi vì có ánh mặt trời chiếc thẳng vào bên trên, cho tới khi ánh nước bị ánh sáng phản xạ lại mới trở nên cực kỳ nổi bật. Người đàn bà hơi khép hai chân lại, có điều vẫn có thể thấy nửa đoạn gậy đấm bóp lộ ra bên ngoài. Gậy đấm bóp béo mập chưa được mở chốt điện, chỉ yên lặng nằm lại bên trong thân thể người đàn bà, nhưng không khó để nhận ra, trước đó nó đã cho người đàn bà lên cao triều một lần.

Thân thể của Sở Tình Từ rất nhạy cảm, lúc làm cùng Tạ Du Sanh, kỳ thỏa mãn rất ngắn chính vì thế nàng rất dễ đạt tới đỉnh dưới sự kích thích liên tiếp, nhưng khi dùng đồ chơi làm, bởi vì kích thích quá mạnh mẽ nên mỗi lần làm xong đều phải nghỉ ngơi rất lâu. Sau khi đạt tới đỉnh, Sở Tình Từ sẽ mệt, không phải ở bên cạnh cô thì thường thường nàng cũng sẽ khoan khoái chìm vào giấc ngủ một lúc.

Tạ Du Sanh dùng ánh mắt dịu dàng nhìn Sở Tình Từ, cô đi vào nhà tắm rửa tay rồi một lần nữa tới ngồi xuống bên cạnh Sở Tình Từ. Đôi mông trắng nõn của người đàn bà lộ ra ngoài, bị ánh mắt trời chiếu xuống thành một quầng bột trắng mờ, giống như bơ để chế thành mật ong, đáng yêu đến mức người khác muốn cúi đầu muốn bú. Tạ Du Sanh nghĩ như vậy, cũng làm chính xác như vậy.

Cô cúi đầu, dùng tay nắn bóp phần mông trắng nõn của người đàn bà, còn vỗ nhẹ phía trên, lại dùng lực vừa phải nắn bóp, hôn từng cái lên trên đó. Sở Tình Từ vốn ngủ không sâu giấc hừ nhẹ một tiếng rồi tỉnh lại, nàng thấy Tạ Du Sanh, ánh mắt đờ đẫn trong nháy mắt, sau đó khôi phục lại như bình thường, nhẹ nhàng kẹp hai chân lại.

"Tiểu Sanh vì quá nhớ tôi nên mới về trước thời hạn sao?" Sở Tình Từ cũng không ngại mình làm gì bị phát hiện, nàng vẫn luôn ung dung, chỉ khi bị cô bắt nạt quá ác mới có thể lộ ra chút sơ hở.

"Em rất nhờ dì, dì Sở, em về rồi đây." Tạ Du Sanh nhìn Sở Tình Từ một cách trìu mến, không nhịn được ôm ghì nàng vào bức tường đằng sau lưng, cũng không kịp chờ đợi nữa đặt nụ hôn lên môi nàng. Trên tầng không có giường nhỏ, chỉ có tấm chăn mềm mại và sạch sẽ trên mặt đất. Tạ Du Sanh không muốn lãng phí thời gian đưa Sở Tình Từ xuống phòng ngủ ở dưới lầu, cô nhớ người này vô cùng, hôn cũng gấp gáp vội vã biết bao, mà khát khao trong lòng đã tăng lên gấp bội.

Hôn một cách nhiệt tình là cách thổ lộ nhiều nhất từ trước tới nay của Tạ Du Sanh, tay cô dùng sức nắn bóp mông của Tạ Du Sanh, thậm chí còn bóp chúng tới mức vừa đỏ vừa đai, Sở Tình Từ cũng không ghét bỏ sự thô lỗ bất chợt của Tạ Du Sanh, trên thực tế đây cũng không phải là thô lỗ. Nàng cực kỳ yêu thích dáng vẻ cứng cỏi của Tiểu Sanh, chỉ một nụ hôn mà lại có thể khiến thân thể mình rục rịch.

Cái lưỡi trơn trượt quấn chung một chỗ, thực sự rất giống như rắn đang giao hợp phải cuộn mình thật chặt vào đối phương. Ai cũng không muốn lùi một bước, ai cũng không muốn buông ra trước, giống như thể làm vậy chính là yếu thế, chứng tỏ không đủ yêu. Mãi đến khi múi môi hai người hôn tới phát đau, hít thở không thông, hai người mới buông răng môi đang quyến luyến thật chặt ra.

"Dì Sở thật là ngọt." Sau khi hôn, Tạ Du Sanh liếm chất lỏng đọng lại bên khóe môi, lại hôn lên môi Sở Tình Từ một cái, hai người bốn mắt nhìn nhau, thấy được dục vọng từ trong mắt đối phương, dù bây giờ là lúc ánh mặt trời rạng rỡ nhất buổi chiều, cũng không thích hợp làm vài vận động quá mức kịch liệt, nhưng... ham muốn lại bị nâng lên.

"Tiểu Sanh cũng rất ngọt, cứ như vậy mà muốn tôi sao? Hửm?" Sở Tình Từ đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt có chút tiều tụy của Tạ Du Sanh, nàng biết Tiểu Sanh có thể về trước thời hạn hẳn là làm việc rất cực khổ. Thiếu nữ vì muốn sớm đứng bên cạnh nàng, vì nhận được sự công nhận của tất cả mọi người mà liều mạng cố gắng.

Rất lâu về trước, Sở Tình Từ cũng muốn giúp cô, lại bị sự quật cường của Tạ Du Sanh chặn lại. Cô có thể vì một bản kế hoạch mà chịu đựng mấy đêm, vì kí hợp đồng mà khiến dạ dày vốn tốt ngày càng có nhiều tật xấu. Tạ Du Sanh vốn không biết uống rượu nhưng vì công việc mà uống không ít. Giờ Tạ Du Sanh thành quản lý trẻ tuổi nhất của Sở thị, dù có một bộ phận nhân viên kỳ cựu không phục nhưng không có cách nào phủ nhận năng lực của Tạ Du Sanh.

Người đàn bà ưu tú như vậy là người yêu nàng, mỗi lần nghĩ tới chuyện này, Sở Tình Từ đều cảm thấy cực kỳ hạnh phúc. Nàng bắt đầu cảm thấy vui mừng vì lúc đầu đã đồng ý lời tỏ tình u mê mà non trẻ của thiếu nữ, vui mừng vì mình không hề bỏ qua Tạ Du Sanh vì vấn đề tuổi tác. Nàng đã từng nói trêu, tên Tiểu Sanh giống như một câu tỏ tình, mà tên nàng vừa vặn lại là Tình Từ. Hai người ở chung một chỗ đúng là lời tỏ tình ngọt ngào nhất. Khi đó Sở Tình Từ nói như vậy vì muốn trêu chọc thiếu nữ, nhưng giờ nhìn lại, hai người các nàng vốn nên ở chung một chỗ. Ngay cả tên cũng có vẻ như vì đối phương mà tồn tại.

"Rất muốn, lúc ở bên ngoài, mỗi một giây một phút đều nhớ dì, em cũng không nghĩ tới chuyện rời khỏi nhà nữa." Tạ Du Sanh hiếm khi nói ra lời ngây thơ như vậy, Sở Tình Từ tựa vào bả vai cô gật đầu.

"Được, sau này không để Tiểu Sanh ra khỏi nhà nữa, em ở nhà chăm sóc tôi." Sở Tình Từ vịn bả vai Tạ Du Sanh, bộ ngực đầy đặn ép trên ngực cô. Lúc Sở Tình Từ động tình, thân thể nóng nhanh hơn mặt, thân thể người đàn bà nhưng một cái túi nước nóng dồn đống ở ngực cô. Tạ Du Sanh hừ nhẹ một tiếng, cô nhìn sgác lửng trên sân thượng của tầng lầu, đầu nóng lên, liền đưa Sở Tình Từ qua đó rồi nhẹ nhàng đè nàng lên trên.

"Tiểu Sanh, nơi này có thể có người trông thấy." Sở Tình Từ không ngờ Tạ Du Sanh đột ngột mang mình lên trên này, mặc dù biệt thự được chọn ở vị trí hẻo lánh, nhưng bây giờ dù sao cũng là buổi chiều, ánh mặt trời cũng rất chói lòa, khó tránh khỏi sẽ có người chú ý tới hai người. Đây là lần đầu tiên Sở Tình Từ thể hiện sự hoảng hốt ra ngoài, nhưng Tạ Du Sanh lại cảm thấy Sở Tình Từ lúc này rất mê người. Dì Sở hốt hoảng rất hiếm thấy.

"Nhưng em muốn làm dì Sở ở đây, muốn đôi mông cong của dì vểnh về phía em." Tạ Du Sanh nhỏ giọng nói, đây là lần đầu tiên cô nói những lời có chút sắc tình này trong khi đang thân mật, mới nói xong, chính cô cũng ngượng ngùng. Nhìn Tạ Du Sanh trêu đùa mình, nhưng lại tự đỏ mặt, Sở Tình Từ bật cười. Nàng ý thức được, Tiểu Sanh đang cố gắng học để xấu xa nhưng vẫn quá dễ xấu hổ.

"Tiểu Sanh đang hy vọng, tôi mân mê mông để em đi vào từ đằng sau trên ban công sao?" Sở Tình Từ cười hỏi, mà Tạ Du Sanh cũng vì những lời này của nàng mà gương mắt càng đỏ dữ hơn. Nhìn thiếu nữ ấp úng chẳng nói lên lời, Sở Tình Từ chủ động vắt người trên lan can sân thượng, cong đôi mông trắng nõn lên. Gậy đấm bóp chôn trong cơ thể nàng còn chưa được lấy ra, lúc cong lên như vậy, chỗ kín ướt át của Sở Tình Từ lồ lộ trước mắt cô.

Nơi đó của nàng đã đủ ẩm ướt, hai tấm âm môi trong ngoài cũng ánh lên ánh nước, mà chỗ miệng huyệt, gậy đấm bóp màu hồng chĩa về phía mình, thật giống như đang phát ra tín hiện quyến rũ với Tạ Du Sanh. Nhìn cây gậy đám bóp nhỏ dài kia, Tạ Du Sanh nhẹ nhàng rút nó ra, lại không rút ra hoàn toàn, mà nhân lúc chưa rút ra hết hung hăng đưa vào bên trong thân thể người đàn bà.

"A... Tiểu Sanh... thật là sâu... không sao, làm tôi ở đây đi." Sở Tình Từ cũng bị Tạ Du Sanh chi phối trong tình dục, trở nên nhiệt tình mười phần. Gậy đấm bóp có thể tiến vào những nơi sâu hơn so với ngón tay, mà những rung động trên thân nó cũng có thể mang đến những kích thích mãnh liệt hơn. Tạ Du Sanh biết Sở Tình Từ là thể chất nhạy cảm, cô cũng không điều chỉnh tần số rung của gậy lên cao nhất, mà lại lựa chọn kiểu chấn động nhỏ nhất ngẫu nhiên.

Ở trạng thái này, rung động không theo quy luật, thỉnh thoảng sẽ có một lần nặng lướt qua, thỉnh thoảng lại là tần số rung thấp nhưng thời gian kéo dài đằng đẵng, chính vì loại không có quy luật này không thể suy đoán, ngược lại khiến người ta ngạc nhiên thống khoái. Gậy đấm bóp nhỏ dài bị Tạ Du Sanh bắt lấy, nó dùng tốc độ cực nhanh của mình chôn thật sâu vào bên trong cơ thể, lại vì độ nông sau mỗi một lần Tạ Du Sanh tiến vào không giống nhau, thêm vào đó là cường độ rung động không giống nhau, khiến sự sảng khoái mỗi lần tiến vào cũng kéo lên đến độ cao nhất.

"Dì Sở, thích không? Tiểu Sanh đang dùng cây gậy đấm bóp cắm vào tiểu huyệt của dì, giống như đêm hôm đó." Tạ Du Sanh cầm cây gây đấm bóp, không ngừng ra vào bên trong cơ thể Sở Tình Từ, cô nghĩ tới sự khác người của hai người đêm hôm đó, đôi bên tự an ủi nhau qua video, cùng nhau đạt tới đỉnh. Khi đó Sở Tình Từ nói cô đang làm nàng, mà giờ Tạ Du Sanh cũng thực hiện câu nói kia.

Thiếu nữ thời khắc này có thể nói ra những lời khiến cho bản thân cô mặt đỏ tới mang tai một cách không hề kiêng kị bởi vì người đàn bà đưa lưng về phía nàng, cô không sợ gương mặt đỏ bừng của mình bị đối phương trông thấy. Dưới ánh mặt trời, đôi mông trắng nõn của người đàn bà phập phồng theo nhịp tiến vào của cô, chân lộ ra ánh nước nơi khe hở, lấp lánh tia sáng dưới ánh nắng mặt trời.

Tạ Du Sanh biết, cây gậy đấm bóp rất dài, có thể chạm vào những độ sâu mà ngón tay không cách nào chạm tới. Cô dùng sức đẩy nó vào, đẩy thẳng đến chỗ sâu nhất trong âm đ*o, tử cung, có thể dùng đầu gập xoa bóp lê chầm chậm, lặp đi lặp lại ở tử cung nhạy cảm. Sở Tình Từ cũng phát hiện ra chuyện này, Tạ Du Sanh điều khiển gậy đấm bóp lại có thể tiến vào sâu như vậy.

"Tiểu Sanh... Ư... đâm phải... Em làm đỉnh của dì hỏng mất." Sở Tình Từ như thể đã mất đi sự hốt hoảng lúc trước, thân thể ở nơi có thể bị người khác thấy bất cứ lúc nào như sân thượng này, ngược lại trở nên vô cùng nhạy cảm. Nàng căng mông, kẹp gậy đấm bóp thật chăt, dùng tử cung của mình lặp đi lặp lại động tác ma sát vô số hạt nhô ra trên gậy đấm bóp.

"Dì Sở, em thật sự rất thích dì, thật sự nhớ dì, muốn dì." Sự nhiệt tình của Tạ Du Sanh bị tiếng rên rỉ của Sở Tình Từ kéo lên theo, cô cúi đầu xuống, hôn phần sau lưng mà Sở Tình Từ để lộ trước mặt mình, một tay khác xoa bộ ngực đầy đặn của nàng, tận lực dùng sức nắn bóp. Gậy đấm bóp đưa vào chỗ sâu nhất khiến phản ứng Sở Tình Từ tạo ra cũng càng ngày càng lớn.

Tạ Du Sanh mang theo ý định xấu xa, cô cố ý điều chỉnh độ rung của gậy đấm bóp lên mức cao nhất, nhất là khi Sở Tình Từ sắp lên đỉnh, vừa nhanh lại vừa mạnh, không để ý đến sự cầu xin của Sở Tình Từ mà đẩy lên chỗ sâu nhất. Những hạt nho ra với tần số lớn trên gậy đấm bóp ma sát từng tấc mị thịt cùng với các nếp nhăn của vách tường bên trong âm đ*o, nó đẩy tầng tầng thịt ra, nghiền mài thêm tử cung.

"Tiểu Sanh, sắp đến... hạ xuống... rung... a... Tiểu Sanh... dì lên đỉnh nữa rồi, muốn tiết ra." Sở Tình Từ đã từng thân mật với Tạ Du Sanh rât nhiều lần, thời điểm tiết ra cũng không nhiều, dựa theo sự giải thích của khoa học, khả năng khiến phụ nữ lên đỉnh đến mức tiết ra thực sự rất ít, cứ coi như có đạt tới thì khoái cảm này cũng không phải lần nào cũng có thể đạt được. Trước khi ở cùng một chỗ với Tạ Du Sanh, Sở Tình Từ chưa từng xuất tinh trong tay bất cứ ai nhưng sau khi hẹn hò với Tạ Du Sanh, nàng từng xuất tinh trong miệng thiếu nữ, cũng từng bị thiếu nữ dùng ngón tay cọ sát tới vỡ vụn, giờ đây, cảm giác quen thuộc lại tới.

Bụng không chịu khống chế co quắp cả lại giống như bị rút gân, lại càng giống như bắp thịt cũng vì thân thể nhạy cảm mà co rút lại một chỗ. âm đ*o vì không chịu nổi cơn thống khoái khi bị gậy đấm bóp vặn chặt nhưng lại nhờ sự cuốn chặt này mà càng khiến sảng khoái mãnh liệt hơn. Nhưng tử cung bị nghiền mãi lần nữa, cảm giác nhột nhạt tê dại theo âm bộ truyền lên xương sống và đại não.

Sở Tình Từ vừa phóng đãng vừa nhiệt tình ngâm một tiếng thật dài, từng chút nhiệt độ bất ngờ chảy ra theo dòng nước từ tiểu huyệt. Chúng vừa nhiều vừa ồ ạt, hận không thể đẩy toàn bộ gậy đấm bóp ra bên ngoài. Những luồng nhiệt nóng bỏng kia theo bắp đùi trượt xuống trên sàn nhà bằng gỗ của sân thượng, cũng có một chút bắn lên quần Tây của Tạ Du Sanh.

Khoái cảm lúc xuất tinh khiến Sở Tình Từ mềm nhũn trong lòng Tạ Du Sanh, nàng không thể động đậy, vì trong thân thể vẫn còn mấy đợt nước nhớp dính cần thoát ra ngoài. Tạ Du Sanh tắt gậy đấm bóp, rút ra khỏi người Sở Tình Từ, không còn vật ngăn chặn, các dòng nước men theo miệng huyệt không kịp khép lại chảy ra càng nhiều hơn. Mắt Tạ Du Sanh ửng đỏ, cảnh tượng này quá dâm mỹ, nhưng cũng quá đẹp. Cô dùng ngón tay của mình để thế chỗ, đưa ngón tay vào trong thân thể Sở Tình Từ rồi lại chậm rãi rút ra vì muốn kéo dài dư âm của nàng.

"Tiểu Sanh, thật thoải mái." âm đ*o bị Tạ Du Sanh dùng ngón tay lấp đầy một lần nữa, hoặc là do tiết tấu thư thả như vậy khiến Sở Tình Từ như con mèo nhỏ được ăn no vùi mình trong ngực Tạ Du Sanh, hai người ngồi trên thảm lông xù trải gác xép, Tạ Du Sanh ôm Sở Tình Từ, nhẹ nhàng dùng bụng ngón tay xoa bức tường thịt mềm mại bên trong nàng, tiếng ma sát giữa ngón tay và mô mềm vọng lại trong phòng.

"Được rồi, thoải mái thì ngủ một lúc, sau em sẽ giúp dì tắm rửa." Tạ Du Sanh nhìn Sở Tình Từ bằng ánh mắt cưng chiều, cô phát hiện người đàn bà thực sự không già đi, dù không trang điểm thì mặt nàng cũng không có bất cứ nếp nhăn nhỏ hay tỳ vết nào, đẹp như một đứa trẻ dễ bị tổn thương. Tạ Du Sanh biết Sở Tình Từ lên đỉnh xong sẽ thấy mỏi, nhất là sau khi được xuất tinh thoải mái như vậy càng dễ buồn ngủ hơn.

Nhìn nàng thiếp đ trong ngực mình, nhưng tiểu huyệt kẹp tay cô vẫn còn co rút lại đôi chút, bọc lấy ngón tay cô mà bú. Tạ Du Sanh cảm nhận tần số run rẩy của những tầng thịt non bên trong âm đ*o, nhẹ nhàng dùng ngón tay ra vào qua lại, chậm rãi xoa cắm. Sở Tình Từ cực kỳ thoải mái, kẹp ngón tay cô ngủ rất say.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.