Quý Trạch Viễn ngồi bắt chéo chân trên ghế sofa,dáng vẻ lãnh đạm nhìn chằm chằm vào màn hình di động.Cánh tay thon dài tựa vào ghế,năm ngón tay cong lại chống vào má dáng vẻ vô cùng lười biếng.
Dường như anh đếm từng giây từng phút đến độ biểu cảm trên gương mặt điển trai cũng bất giác cau lại.Ánh mắt đen kịt như hố sâu nhìn qua người con gái ngồi phía đối diện.
- Việc gấp của cô là để tôi ngồi đợi ở đây?
Nhược Đan khẽ bộp chộp trong lòng.Thật ra chẳng có chuyện gấp gì cả,chỉ là cô ta viện lý do để anh đến đây.Ngoại trừ lợi dụng căn bệnh đó của anh thì cô ta chẳng còn lý do gì để được ở riêng bên cạnh anh.
Ngay khi bầu không khí cực kì căng thẳng thì cánh cửa phòng khám cũng mở ra.Người đàn ông trung niên xuất hiện trước mắt hai người bọn họ.Đáy mắt ông sượt qua tia ngạc nhiên nhưng rất nhanh đã thu lại.
- Tiểu Viễn đến rồi sao,làm phiền cháu qua bên này quá.
Ông còn không rõ nữa hay sao,hẳn là con gái kéo tên nhóc này đến đây.Lý do là gì ông cũng biết thừa,người làm cha như ông quá cưng chiều con gái nên cũng phải hùa theo.
Quý Trạch Viễn nhướn chân mày rồi vào thẳng vấn đề.
- Bác có chuyện gì gấp thì nói luôn đi,tôi còn có hẹn.
- Không gấp không gấp,chỉ là cần lưu ý một vài vấn đề.
Nghe đến đây anh cũng chẳng phải tên ngốc.Một lần là đủ rồi còn lần thứ 2 thì có diễn đạt đến mấy anh cũng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-truc-ma/3391513/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.