Lư Hiểu Khê vội lắc đầu,môi nhỏ khẽ mấp máy.
- Anh không biết xấu hổ.
- Hả anh sao cơ???
Rõ ràng nghe được cô nói gì nhưng Quý Trạch Viễn liền giả ngu ngơ mà hỏi lại.Cho đến khi ngồi vào trong rạp vẫn chưa ngừng trêu chọc cô gái nhỏ.Nhìn đến biểu cảm giả bộ mắt điếc tai ngơ kia của cô thì anh liền thấy đáng yêu không thôi.
Chỗ ngồi của bọn họ là ở vị trí trung tâm.phía sau hay kế bên đều có người ngồi cả.Lúc này trong rạp chỉ có ánh sáng từ phía trên rọi xuống.Mờ mờ ảo ảo không thể nhìn rõ được mặt mũi từng người.
Lư Hiểu Khê yên lặng ngồi trên ghế,ngỡ tưởng anh vẫn còn chọc cô thêm nhưng mãi lâu vẫn chẳng thấy động tĩnh.Cái đầu nhỏ như vụng trộm mà khẽ xoay qua nhìn người bên cạnh.
Trong tức thì liền chạm đến đôi con ngươi của anh,quyến luyến mà mê đắm lòng người.Ôn nhu mà gãi nhẹ vào tim của cô.
Quý Trạch Viễn hơi cúi thấp đầu,tầm mắt vẫn chỉ luôn nhìn cô.Lúc này liền di chuyển đến khoé môi căng mọng kia.Yết hầu nơi cần cổ không ngừng cuộn tròn.Rạo rực đốt cháy cả tâm can anh.
Đến khi thật sự chỉ cách môi cô 2cm thì anh liền ngưng lại động tác.Sợ doạ đến cô nên có hơi do dự,khi ý thức bình tĩnh thì anh liền rời đi.
Nào ngờ cô gái nhỏ gan lớn mà túm lấy cổ áo của anh kéo xuống.Vụng về mà chạm đến bờ môi lạnh của anh.Xúc cảm mềm mại thơm thơm xâm chiếm toàn bộ tâm trí của anh.
Đôi con ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-truc-ma/3391511/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.