Quý Trạch Viễn trầm mặc ngồi nghe cô luyên thuyên về nhà họ Ngôn kia.Tâm trạng liền xuống dốc không phanh,mặt mày hiện rõ sự không vui.Nhưng cô gái nhỏ có vẻ rất thích nhà bọn họ,cô vui là được,anh thì sao chẳng được kia chứ.
Bàn tay vẫn luôn đặt trong túi vân vê chiếc bật lửa.Anh không biểu thị một chút biểu cảm nào ra ngoài chỉ yên lặng mà lắng nghe cô gái nhỏ nói.Không muốn để cô thấy mặt xấu tính này của anh được.
Lư Hiểu Khê tâm trạng tốt nên càng nói càng hăng.Từ nhỏ cô đã có thói quen kể chuyện này chuyện kia cho anh nghe.Nhà nào có chuyện gì vui hay có ai chuyển đến cô sẽ trở thành cái đài nhỏ mà tường tận lại.
Mắt thấy cô gái nhỏ đã kể xong Quý Trạch Viễn liền đưa ly nước sang cho cô uống.Môi mỏng hiện rõ ý cười nhàn nhạt.
- Em rất thích cái cậu Ngôn đó?
- Cũng tàm tạm ạ.
- Ồ.
Lư Hiểu Khê hơi ngưng lại động tác,lau nước trên khoé môi rồi bổ sung lại.
- Nhưng em vẫn thích anh Tiểu Trạch nhất.
Tròng mắt của anh khẽ dao động,lòng liền được cô lấp đầy sự ngọt ngào.Khó chịu ban nãy liền được cô thổi bay không ít.
Anh không nên vì tính ích kỉ của bản thân mà không cho cô cùng bạn nam khác kết bạn.Dù sao cũng chỉ là bạn bè anh lo được lo mất làm cái gì.
————————
Thoáng cái thời gian nhập học liền tới.Từ sáng sớm Lư Hiểu Khê đã dậy từ sớm.Cô chạy vòng sang phòng bên cạnh đánh thức tiểu Khải.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-truc-ma/3391486/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.