Hoằng Dạ nói với Hạ Vân Phong…
Hắn chỉ thích Hạ Vân Phong.
Hơn nữa với hắn mà nói, quá khứ đều đã qua, không có khả năng có lần sau.
Sau này hắn không có người khác, chỉ có Hạ Vân Phong.
Tuy rằng nói như thế có chút buồn nôn, nhưng Hoằng Dạ chính là muốn khiến cho Hạ Vân Phong hiểu, hắn muốn cho Hạ Vân Phong hài lòng, khiến cho Hạ Vân Phong giống như hắn, có thể vì nhau mà sớm chiều ở chung vui vẻ. Hạ Vân Phong một mực nghe Hoằng Dạ nói, mỗi lần ở cùng Hoằng Dạ, Hạ Vân Phong đều không nói lời nào, Hoằng Dạ cũng có thể cùng y tiếp tục trò chuyện, đề tài nói chuyện rất nhiều.
Khiến cho Hạ Vân Phong cảm thấy rất kiên định.
Hạ Vân Phong tùy ý Hoằng Dạ hôn thật lâu, liền lấy áo ngủ bên giường qua mặc vào.
Y cũng đi lấy một cái áo ngủ cho Hoằng Dạ. Thay Hoằng Dạ mặc vào.
Thong thả thay Hoằng Dạ cột chắc đai lưng, thật giống như đang thưởng cho Hoằng Dạ…
Hạ Vân Phong ôn hòa như vậy càng khiến Hoằng Dạ thích, vì Hạ Vân Phong ở trước mặt nhi tử sẽ không tự cao tự đại, hơn nữa nhi tử yêu cầu gì, trên cơ bản Hạ Vân Phong cũng sẽ đáp ứng.
Hạ Vân Phong ngồi lại trên giường, hai chân y bị Hoằng Dạ mở thật lớn, áo ngủ màu đỏ hờ khép thân thể y. Từ góc độ này có thể thấy bên trong Hạ Vân Phong cũng không mặc gì…
Hơi thở của Hạ Vân Phong trở nên bất ổn, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1935198/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.