Trên đùi Ngao Dương còn lưu lại mồ hôi do vận động kịch liệt lúc nãy, hơn nữa trên da Hạ Vân Phong toát ra mồ hôi, y ngồi ở trên người Ngao Dương cảm thấy thực trơn ••••••
Thân thể hai người sát nhau ••••••
Không khí thực oi bức.
Hơi thở thực trầm trọng.
Hạ Vân Phong hơi hơi cúi đầu, trên mặt y đều có mồ hôi. Mồ hôi nóng bỏng kia theo hai má y chảy xuống, nhỏ xuống trên mặt Ngao Dương, nhiệt độ cực nóng kia khá kinh người.
“Cút ngay.” Ngao Dương miệng lạnh như băng phun ra hai chữ. (TMD ta mún lăng trì xử tử thằng này a a a….)
Thân thể Hạ Vân Phong nhất thời cứng ngắc.
Y không có nhìn Ngao Dương, chân y đang run rẩy ••••••
Bởi vì lúc nãy y bị Ngao Dương lăn qua lộn lại ép buộc hơn vài giờ, vừa mới nằm xuống còn chưa kịp thở, Ngao Dương đã bảo y tự mình xuống giường trở về ••••••
Vô lương tâm.
Hạ Vân Phong trong lòng cảm thấy Ngao Dương rất lãnh mạc, nhưng lúc này không thích hợp mở miệng giáo huấn Ngao Dương, nếu không kết cục của y sẽ thực thảm, y biết Ngao Dương không nghĩ đến tình nghĩa cũ.
Nhưng đầu gối Hạ Vân Phong quỳ trên giường, vì không có khí lực nên y không thể chống đỡ thân, hai chân y đều kẹp chặt, y lại không thể bảo Ngao Dương dìu y, khiến cho chân y run run rất nhỏ, mồ hôi trên người thong thả lăn xuống. Y thoáng cúi đầu miệng phun ra hơi thở đều phả ở trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1935075/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.