Y đã hứa rồi thì sẽ không đổi ý.
Y nói một không hai.
Hôm đó là sinh nhật của Hạ Vân Phong nên y uống hơi nhiều, đối với ký ức này có chút mơ hồ, bất quá y nhớ rõ mình đáp ứng qua với nhi tử là sẽ thỏa mãn nguyện vọng của bọn họ.
Bất quá.
Y không có chủ động nhắc tới bởi vì y biết nếu cần, con y đều sẽ tự chủ động nói ra, nhiều chuyện Hạ Vân Phong hiểu rất rõ.
Quan trọng nhất là hiểu được ý kiến của nhi tử, Hạ Vân Phong cảm thấy tựa hồ nhóm nhi tử đều ở trong một đêm kia trở nên rất hiểu chuyện, hết thảy đều đối với y thẳng thắn, chân thật.
Thẳng thắn thì thẳng thắn.
Thổ lộ thì thổ lộ.
Thề thì thề.
Bên cạnh Hạ Vân Phong luôn đều có rất nhiều người, vì muốn lên cao mà tiếp cận y, đối với y ngôn vô bất tẫn tri vô bất ngôn (=nếu biết sẽ nói hết toàn bộ, không biết thì sẽ không nóià ý là bên cạnh thúc những người muốn lên cao đều có tâm cơ, người nào khôn khéo thì biết gì sẽ nói hết nhưng ko biết có thể ko nói, hoặc cũng có thể hiểu là biết nhưng cũng dấu giếm ko nói với thúc để trục lợi riêng),hắn hiện tại yêu cầu các nhi tử hỗ trợ là vì để cho nhi tử về sau có thể tiếp quản tốt sản nghiệp của y. Dù sao y cũng đã đến độ tuổi nhất định, không thể vĩnh viễn chiếm lấy vị trí này, y cũng là vì tương lai nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1935045/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.