Hạ Vân Phong muốn nhi tử đều trở về hỗ trợ.
Y chậm rãi hỏi ý tứ của từng nhi tử: “Hoằng Dạ, ngươi là đại ca, hẳn là phải làm tấm gương tốt.” Rất sớm trước kia y cũng ám chỉ qua Hoằng Dạ……
Nhưng thời điểm kia Hoằng Dạ không hiếm lạ vì dù sao Hoằng Dạ cũng có sự nghiệp riêng của mình……
Bất quá.
Hiện tại rất nhiều chuyện không còn như trước nữa, Hạ Vân Phong tự nhiên cũng có băn khoăn. Nhìn thấy Hoằng Dạ trầm mặc không nói gì, y nói với Hoằng Dạ: “Ngươi có thể tiếp tục làm công tác của ngươi, nhưng có thể trở về giúp ta.” Hai bên đều được chiếu cố, như vậy không phải tốt nhất sao.
Trừ Hoằng Dạ ra, những người khác đều là sửng sốt.
Tựa hồ không nghĩ tới sẽ có điều kiện tốt như vậy, này hoàn toàn chính là tặng không cho Hoằng Dạ (thúc yêu ca nhất mà:3),nếu Hoằng Dạ không đáp ứng, vậy thật không cho y mặt mũi rồi, cho nên……
Hoằng Dạ đã đáp ứng.
“ Tốt.” Hoằng Dạ gật đầu đồng ý, bất quá, hắn nói hiện thực cho Hạ Vân Phong: “Có rất nhiều chuyện ta chưa làm qua, không nhất định có thể ứng phó được.” Hắn thực khiêm tốn.
Nhưng Hạ Vân Phong cũng rất xem trọng Hoằng Dạ: “Ngươi có thể, phải tin tưởng chính mình.” Y biết Hoằng Dạ nhất định có thể, lại rất biết cách làm, vậy là tốt lắm……
Hoằng Dạ không nói tiếng nào.
Bởi vì mấy huynh đệ của hắn đều mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm Hoằng Dạ, Hoằng Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1935041/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.