Hạ Vân Phong miễn cưỡng đáp: “Ta đang tắm, đợi một lát nữa sẽ ra.” Y bảo Hạ Đông đi xuống ăn trước, để tránh đồ ăn bị nguội.
Toàn bộ quá trình Ngao Dương đều phát ra tiếng, ánh mắt Ngao Dương đều khóa ở trên mặt dây chuyền trước ngực Hạ Vân Phong.
Nghe thấy tiếng bước chân của Hạ Đông đi xa, Hạ Vân Phong mới thử đẩy Ngao Dương ra. Lần này Ngao Dương thật đúng là bị y đẩy ra, Ngao Dương có chút quỷ dị đánh giá y.
Tựa hồ thật không ngờ……
Ngao Dương thật không nghĩ tới Hạ Vân Phong thế nhưng lại đem thứ này nhặt lại, hắn nhớ rõ lúc trước bộ dạng Hạ Vân Phong thực không thích, đã đem ném đi.
Kỳ thật cũng không phải bảo bối đặc biệt quý trọng gì, lúc trước thứ này là thủ hạ hắn tặng cho hắn, hắn vốn muốn cầm đưa cho lão bà, nhưng lại giao cho Hạ Vân Phong.
Hắn vốn muốn nhìn xem bộ dáng cao hứng của Hạ Vân Phong, đáng tiếc lúc ấy cái gì cũng không có nhìn thấy, nhưng hiện tại……
Hạ Vân Phong thế nhưng đeo cái đó của hắn……
Hơn nữa……
“Chột dạ rồi?” Ánh mắt Ngao Dương theo cổ Hạ Vân Phong, nhìn lên vẻ mặt thần thái như thường của Hạ Vân Phong, chẳng qua Hạ Vân Phong căn bản không nhìn hắn, tay nắm mặt dây chuyền……
Không cho Ngao Dương nhìn.
Hạ Vân Phong lắc đầu, tỏ vẻ không có chột dạ. Y vươn tay mở khóa cửa đem cửa phòng tắm mở ra.
Lần này.
Ngao Dương không có ngăn cản y.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1935037/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.