Hạ Vân Phong sắc mặt không biến nhưng tâm lại đang kinh hoảng. Hiện tại y không thể phát ra tiếng nào, càng không thể hành động thiếu suy nghĩ. Ngay cả động tác nuốt nước miếng của y cũng đình chỉ, y nín thở nhìn.
Nhìn thấy thân ảnh người nọ ngày càng tiến gần, ánh mắt Hạ Vân Phong cũng bắt đầu nhẹ nhàng rung lên……
Làm sao bây giờ……
Đã tới gần rồi……
Hạ Vân Phong làm bộ cái gì cũng chưa nhìn thấy, thong thả đi hai bước vào trong phòng rồi lại lui ra đằng sau hai bước, thân ảnh người nọ lập tức không động nữa, nhưng vào lúc này Hạ Đông lại đột ngột không di chuyển.
“Ngươi làm sao vậy?” Hạ Đông nghi hoặc nhìn về phía Hạ Vân Phong, nhìn thấy sắc mặt Hạ Vân Phong có chút khó coi, hắn lập tức biết xảy ra vấn đề rồi, hắn không dấu vết hướng dưới đất liếc mắt một cái…..
Mơ hồ nhìn thấy một bóng người đứng cách bọn họ không xa, người kia không động đậy nữa, nhưng một lát sau hai người đồng thời nghe được âm thanh cái rìu thật dài kia kéo lê dưới sàn.
Hạ Vân Phong làm bộ như không nghe thấy, y bảo Hạ Đông đem cục cưng ôm đi ra. Hạ Đông mới vừa đi ra khỏi phòng thì người kia bắt đầu di động, trực tiếp kéo rìu tiến lại đây.
Hai người muốn chạy cũng chạy không được, người cầm cây rìu kia trực tiếp đem rìu ném lại đây, sau đó ôn hoà nói một câu: “Đem đứa nhỏ đưa cho ta.”
Cái rìu kia bị ném vào trong phòng……
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1935029/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.