Hạ Vân Phong nhận lời yêu cầu của Hạ Đông.
Nhưng Hạ Đông lại chống cửa, thấp giọng nói: “Ta với A Lâm cùng một chỗ thực nhẹ nhàng, không có áp lực. Ta hy vọng ngươi từ nay trở về sau, trăm ngàn không cần thương tổn người nhà A Lâm.”
“Ngươi đang ra lệnh cho ta?” Hạ Vân Phong vững vàng nhìn hắn.
Hạ Đông lắc đầu: “Xem như ta cầu ngươi.” Hắn nói xong lại buông tay ra, chậm rãi lui ra phía sau một bước, liền như vậy bình tĩnh nhìn chăm chú nam nhân thần thái lười biếng trong thang máy……
Một khắc sau khi cánh cửa thang máy kia đóng lại, Hạ Vân Phong quả thực sắp hít thở không thông.
Cầu y.
Vì một người ngoài, cầu y.
Cầu y……
Hạ Đông thế nhưng vì người khác cầu y.
Hạ Vân Phong chậm rãi xiết chặt tay vịn, thang máy thong thả đi xuống, liền giống như tâm tình Hạ Vân Phong lúc này dần dần trầm xuống, cảnh đêm ngoài cửa sổ đều bị che khuất.
Hạ Đông là đứa con mà do lúc y uống say đã sinh ra, mẫu thân Hạ Đông cũng không danh không phận, Hạ Vân Phong đã không nhớ được bộ dáng của nữ nhân kia nữa. Khi Hạ Đông được y đón về nhà thì còn rất nhỏ, cụ thể mấy tuổi y căn bản cũng không nhớ rõ. Y chỉ nhớ rõ thời điểm kia Bắc Đường phi rhường không ổn định, vì bảo hộ Hạ Đông y chỉ chỉ có thể lấy danh nghĩ là cha nuôi thu dưỡng Hạ Đông.
Hơn nữa.
Trước lúc kia lão bà cuả Hạ Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1934889/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.