Hạ Vân Phong hạ thấp mắt liền thấy được toàn bộ cái kia của Hình Liệt, ánh mắt y vẫn trầm ổn như trước, vẻ mặt cũng không có chút né tránh. Y chậm rãi đẩy tay Hình Liệt ra……
“Ngươi đều thua hết, không chơi.” Hạ Vân Phong tuyên bố trò chơi chấm dứt.
Y vừa định đứng lên, Hình Liệt còn dùng thân thể ngăn trở y, hơn nữa mặt y còn kém một chút đụng tới địa phương kia của Hình Liệt, này lưu manh, chiêu gì cũng đều có…… (=..= BT có đẳng cấp)
“Ba, chớ đi nhanh như vậy, ngươi gần đây đều cùng một chỗ với đại ca, không có thời gian theo giúp ta, ta cảm thấy không công bằng.” Hình Liệt cứ như vậy quang minh chính đại chặn y lại, thân thể không chút nào che lấp…… (=..= cào cào)
“Ngươi bình thường ở sở cảnh sát đều là quấy rầy nữ đồng nghiệp như vậy?” Hạ Vân Phong nâng mắt lên, nhìn về phía nhi tử.
Y như thế nào lại sinh ra loại không biết kiềm chế này…… (=..= tội lỗi)
“Ngươi hy vọng sao?” Hình Liệt cúi đầu, tiến đến bên môi Hạ Vân Phong, ở trên môi Hạ Vân Phong hôn vài cái, “Ta chỉ quấy rầy mình ngươi thôi. Sao vậy, mất hứng?”
“Lưu manh.” Hạ Vân Phong phun ra hai chữ bình luận hắn.
“Đúng vậy đúng vậy.” Hình Liệt đắc ý cười hai tiếng, hắn nghiêng đầu nhẹ nhàng mà hướng tới đôi môi khẽ nhếch của Hạ Vân Phong, ái muội thổi một hơi, “Ta chỉ đùa giỡn lưu manh với ngươi thôi.”
Đầu lưỡi Hạ Vân Phong bị thổi làm y có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1934859/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.