Hoằng Dạ hai tay chống ở khung cửa, hắn ngăn cản đường đi của Hạ Vân Phong, đem cả người Hạ Vân Phong vây ở trong hai tay của hắn. Chẳng qua thân thể hắn không có đụng tới Hạ Vân Phong.
Hoằng Dạ động tác không thô lỗ, hắn cắn đôi môi Hạ Vân Phong, nhẹ nhàng xả ra bên ngoài, lại chậm rãi buông ra môi dưới Hạ Vân Phong: “Đêm nay vốn là nghĩ cùng với ngươi qua một đêm ngọt ngào, đáng tiếc ngươi lại bảo ta làm bảo mẫu cho nhi tử ngươi.” ngữ khí của hắn có vẻ có chút thất vọng.
“Ngươi không muốn?” Hạ Vân Phong giật giật rất nhỏ, môi y đã có chút ươn ướt, đôi môi bị Hoằng Dạ khẽ cắn sau nhợt nhạt phiếm hồng. Nhìn thấy Hoằng Dạ lắc đầu tỏ vẻ không quá vui, y chậm rãi đem dựa lưng vào tường, lười biếng nhìn chằm chằm Hoằng Dạ, “Chỉ có thể cho ngươi ba phút, đừng để con ta chờ lâu.”
“Ba phút thì có thể làm được gì?” Hoằng Dạ chậm rãi đến gần y, thân thể hai người chậm rãi dính gần. Hoằng Dạ tự nhiên ép chặt, hai tay Hoằng Dạ trượt vào áo tắm Hạ Vân Phong, hắn đụng đến làn da bóng loáng của Hạ Vân Phong……
Hạ Vân Phong thấy ánh mắt Hoằng Dạ nhìn y trở nên thực ái muội, y chậm rãi nghiêng đầu tránh được tầm mắt Hoằng Dạ, y lười biếng đẩy cửa phòng đem cửa phòng hờ khép, để tránh Ngao Dương đi ra nhìn thấy……
“Ngươi như thế nào không nhìn ta.” Hoằng Dạ dán tại bên tai y hỏi.
Hạ Vân Phong nhìn lại hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1934813/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.