Edit: Đa Mộng
Beta: Trangki
“Công việc của ngươi thuận lợi không?” Hạ Vân Phong thong thả giương mắt nhìn chăm chú vào hắn, ánh mặt trời có chút đẹp mắt, hoa tai kim cương Hoằng Dạ đeo phá lệ lóng lánh mê người……
“Coi như thuận lợi, có điều nơi này hoàn cảnh bình thường, cũng không có nơi nào có thể tiêu khiển, một người đứng ở trong xe thực nhàm chán.” Hoằng Dạ chặn tầm mắt lái xe, nhẹ nhàng mà ôm một chút thắt lưng Hạ Vân Phong, dán tại bên tai Hạ Vân Phong sung sướng thổ lộ: “Bất quá ngươi đã đến rồi, ta sẽ không nhàm chán nữa.”
“ Ngươi hôm nay ăn cơm trưa chưa? ”
“Còn chưa.”
“Ta cũng còn chưa có ăn.” Hạ Vân Phong đã đói bụng rồi, y sáng nay xuất môn ngay cả bữa sáng đều chưa có ăn, y tùy ý Hoằng Dạ nắm tay y, hai người chậm rì rì đi vào rừng cây.
“Phía trước có một nhà hàng rất nổi tiếng, đồ ăn thực duy mĩ, phòng cũng thực cổ xưa, muốn hay không theo ta đi thử?” Hoằng Dạ vừa đi vừa vì Hạ Vân Phong giới thiệu tình huống bên này, còn mời Hạ Vân Phong cùng nhau cùng ăn cơm trưa.
Đến bên này quay phim bình thường đều là phim cổ trang, mà nơi này kiến trúc thập phần phục cổ, núi rừng rộng lớn cùng kiến trúc cổ xưa, nhưng Hạ Vân Phong không nghĩ đi.
“Con ta còn ở nơi này, ta muốn ở gần nó.” Hạ Vân Phong cự tuyệt lời mời của Hoằng Dạ.
Nhưng Hoằng Dạ cũng không để ý, ngược lại nói: “
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1934798/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.