Tần suất luật động thong thả sâu cạn đan xen vào nhau làm cho ngón tay Hạ Vân Phong dần dần bấu chặt đầu vai Hình Liệt.
Đáy mắt lười biếng của Hạ Vân Phong tràn ngập nghi hoặc, nhưng y không chút nào giấu diếm nói: “Ta chỉ biết viết tên mình.(tội nghiệp Hạ thúc chấm chấm nước mắt)” vì khi ký hợp đồng thứ y cần dùng cũng chỉ có viết chính tên mình mà thôi.
Hình Liệt không nói.
“Làm sao vậy?” Hạ Vân Phong cúi đầu nhìn Hình Liệt, không biết chữ rất kỳ quái sao? (|||== ko kỳ quái sao?) Hắn nghĩ Hình Liệt không muốn làm nữa.
Hạ Vân Phong đang chuẩn bị đứng dậy, Hình Liệt lại sống chết cũng không để cho y đứng dậy: “Vẫn chưa có chấm dứt, ta còn rất tinh thần, tùy thời tùy chỗ vẫn có thể tới vài lần nữa.” Hình Liệt ngẩng đầu, ướt át hôn đôi môi khẽ nhếch của Hạ Vân Phong, đầu lưỡi luồn vào mân ngậm cái lưỡi mềm mại nóng ướt của Hạ Vân Phong.
Lời nói của Hình Liệt làm cho Hạ Vân Phong trầm mặc, y cảm thấy thể lực người thanh niên này dẻo dai không thể tưởng tượng được. Trên thân hai người đều lấp kín mồ hôi nhưng hắn vẫn có thể tiếp tục.
Hạ Vân Phong cũng không biết Hình Liệt còn có thể tới bao nhiêu lần nhưng bây giờ toàn thân y đã vô lực rồi. Y chỉ có thể ôm Hình Liệt, tùy ý Hình Liệt không ngừng xâm nhập thăm dò y.
Hình Liệt đột nhiên mở cửa xe ra, ôm Hạ Vân Phong xuống xe. Làn da Hạ Vân Phong bại lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1934756/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.