Hạ Vân Phong vốn hẳn nên giận, dù sao một nhi tử làm ra loại hành động này với phụ thân rất là kỳ quái. Nhưng ngẫm lại không thể đánh đồng Ngao Dương với người bình thường, y cũng chỉ có thể nói: “Không được như vậy.” Y thong thả cầm khăn ăn xoa xoa nơi vừa bị Ngao Dương hôn qua, nhưng Ngao Dương tay nắm chiếc đũa lại ngây ngẩn cả người.
Trong nửa năm Hạ Vân Phong ở chung với Ngao Dương này, chỉ cần Hạ Vân Phong đồng giường với Ngao Dương thì mỗi ngày trước khi ngủ cùng trước khi rời giường, Ngao Dương đều phải hôn miệng Hạ Vân Phong.
Nhưng ở bên ngoài không thể như vậy, người khác nhìn sẽ cảm thấy rất kỳ quái.
Ngao Dương một bộ tỏ vẻ bị tổn thương, nhìn Hạ Vân Phong lau khóe môi, thấy Hạ Vân Phong vừa lau xong, hắn lại tiến qua, hôn khóe môi Hạ Vân Phong vài cái nữa. (phất cờ trắng |||==)
Hạ Vân Phong bị hắn hôn đến sửng sốt.
Nhi tử ngốc này……
Hạ Vân Phong cũng không biết nên nói với Ngao Dương như thế nào. Bọn họ là phụ tử, không được ở bên ngoài hôn môi như vậy, nhưng Ngao Dương giống như hôn nghiện vậy, lại tiến qua hôn vài cái ngay ở trên hai má y……
Hạ Vân Phong còn chưa kịp giáo huấn nhi tử mình, người bán hàng đã bưng tới thuốc bổ thượng đẳng. Hạ Vân Phong căn bản là không có gọi mấy thứ này, y lười biếng nghe nhân viên phục vụ giải thích —
“Vân gia, đây là tiên sinh ở bàn bên kia gọi cho ngài.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1934743/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.