Chương 46: Đặc biệt
"Vậy về đi." Sau khi Diệp Kì Trăn nhìn thấy ánh mắt Ôn Dư, biểu thị đồng ý. Tuy ngoài miệng cô nói ngại, nhưng kì thực trong lòng cũng rất muốn ở chung với Ôn Dư, Ôn Dư hỏi như thế, trùng hợp vừa hợp với ý của bản thân.
Nhưng chút suy nghĩ này không thể trở thành hiện thực.
Khi nhận được điện thoại của đàn chị, Diệp Kì Trăn đoán tối nay lại có việc phải làm.
Ôn Dư chỉ đành buông Diệp Kì Trăn ra, để cô có tay trống nghe điện thoại.
"... Vâng, được, không sao ạ." Diệp Kì Trăn dính điện thoại bên tai một lúc lâu, sau khi cúp điện thoại, cô chu môi, bất đắc dĩ nhìn Ôn Dư. Ôn Dư bị biểu cảm đáng yêu của Diệp Kì Trăn làm "bị thương", suy đoán: "Có việc à?"
"Có bản thảo phỏng vấn phải sửa."
"Vậy về kí túc xá nhé?"
Diệp Kì Trăn gật đầu. Trong học kì này, Diệp Kì Trăn rút lui khỏi các câu lạc bộ khác là một lựa chọn sáng suốt, chỉ riêng công việc của câu lạc bộ Truyền thông đã đủ làm bản thân bận rộn.
Ôn Dư cũng bất đắc dĩ, đứng dậy trước, sau đó đưa tay mình về phía Diệp Kì Trăn. Diệp Kì Trăn ngẩng đầu lên nhìn Ôn Dư, cười tươi nắm lấy tay Ôn Dư, kéo một cái, sau đó mới chầm chậm đứng dậy.
Vẫn ngồi tàu điện ngầm quay về.
Tuyến đường số 5 vẫn đông đúc như thường lệ. Dòng người xô đẩy, ngồi trên tàu điện ngầm, Diệp Kì Trăn và Ôn Dư bị chen tới góc toa xe.
Hai người mặt đối mặt đứng đó.
Dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi-rung-dong/991486/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.