Ân Như Ly một lần lại một lần hôn lên gương mặt của Mạc Vân Sam, một lần lại một lần đẩy nàng lên tận đỉnh núi, chỉ có tại thời khắc này đây, hai người mới có thể không cố kị hết thảy mọi thứ, chỉ đơn thuần đắm chìm bên trong sung sướng mà đối phương mang đến cho mình.
Mạc Vân Sam đầy mặt mồ hôi, cả người thoát lực. Mỗi một thứ thuộc về hồ ly tinh tựa như mang theo ma lực, chỉ vài giây ngắn ngủi để nghỉ ngơi nàng cũng không muốn. Rõ ràng là đã mệt đến mức tận cùng nhưng vẫn thắng không nỗi ôn nhu lưu luyến của hồ ly tinh, một lần lại một lần mất khống chế.
"Tôi tắm xong rồi." Ân Như Ly từ phòng tắm đi ra, trên người mang theo thanh hương của dầu gội sữa tắm.
"Tôi không còn sức nữa." Mạc Vân Sam tò mò, "Vì sao cậu lại không mệt?"
Ân Như Ly lời ít ý nhiều nói: "Ăn nhiều thịt, ít vận động, thiếu ngủ."
"Cậu hệt như một cụ ông đang khuyên người trẻ tuổi đừng nên thức khuya vậy." Mạc Vân Sam cảm giác như mình chỉ nói nói mấy câu đã dùng hết một chút sức lực cuối cùng của mình.
Ân Như Ly xoay người đi ngược trở lại phòng tắm, xả một chậu nước ấm mang trở ra.
"Cậu....Cậu làm gì vậy?" Mạc Vân Sam xấu hổ đến cả gương mặt nóng lên, "Tôi nghỉ ngơi một lúc là có thể tự đi tắm rồi, không cần cậu....không cần cậu làm cho tôi...."
"Tôi chỉ muốn được nghỉ ngơi sớm một chút."
Ân Như Ly thả khăn lông vào chậu thấm nước, vắt khô, trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-nan-lieu/458434/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.