Lông tơ trên cổ Ân Như Ly đều bị trận gió nóng này thổi cho dựng cả lên, yết hầu trượt động, tiếng nuốt khan trong bóng đêm phá lệ rõ ràng. Một bàn tay cô đỡ lấy sau cổ Mạc Vân Sam, khẩu môi dừng lại ở dưới cằm nàng, hư hư dựa gần, "Chuyện ý nghĩa là chuyện gì?" lúc nói chuyện đồng dạng của a một cổ hơi ấm áp, đáp lễ lại Mạc Vân Sam.
"Rõ ràng cậu biết còn muốn hỏi tôi, thật lãng phí thời gian." Mạc Vân Sam nhích cằm lại phía trước, dán lên môi Ân Như Ly, phát ra mời chào không tiếng động.
Ân Như Ly nhích về trước sờ soạng môi Mạc Vân Sam, cũng không dừng lại quá lâu liền đi đến chóp mũi, nhẹ điểm vài cái, lại trở lại trên cằm, đặt xuống mấy cái hôn.
Duy độc lại không chạm vào đôi môi mềm mại kia.
"Cô phải biết, tôi cố ý nhắc nhở cô khóa mật mã là ngày cô xuất ngoại chính là vì muốn cho cô áy náy, làm cô khó chịu." Ân Như Ly nói.
"Vậy thì sao?"
"Cô cảm thấy tôi sẽ không đem oán khí trút lên người cô sao?"
"Vậy thì sao?" Vẫn là ba chữ này.
"Tôi đã cảnh cáo cô rồi."
"Ừm, tôi nghe thấy rồi."
Mạc Vân Sam khuynh thân về trước, kề sát lại, hôn lấy Ân Như Ly. Không quá hai giây Ân Như Ly đã thối lui, không cho Mạc Vân Sam đuổi tới môi cô.
Sau mấy lần như vậy.
"Ân Như Ly!" Mạc Vân Sam tức giận gọi một tiếng, thanh âm có thể khiến cho xương cốt người ta rã rời.
Ân Như Ly giữ lấy eo Mạc Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-nan-lieu/458409/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.