Mạc Vân Sam từ sau ôm lấy Ân Như Ly, mặt dán lên cần cổ thon dài thấm đẫm mồ hôi của đối phương, thanh âm mềm mại: "Cậu xoay người lại ôm tôi một cái đi."
Ân Như Ly nghe thấy giật mình, nhịn xuống không nhúc nhích.
Mạc Vân Sam nghiêng đầu, nhẹ nhàng hôn vài cái lên sườn cổ người trước mặt. Ân Như Ly nhắm mắt lại, ngừng thở, mí mắt gắt gao nhăn chặt, bộ dáng trông rất là vất vả.
Mạc Vân Sam rầm rì nói: "Cậu không yêu tôi sao? Cậu cũng không muốn vì tôi cày cấy lao động, tôi rất khổ sở a!"
"Tôi hát cho cậu nghe một bài thiếu nhi có được không?" Mạc Vân Sam tự nói tự làm, "Ong mật nhỏ ơi, đừng ăn mật hoa nơi khác nữa. Mật nơi đây là mật thơm ngon nhất, hoa nơi tôi là hoa ngọt ngào nhất."
Hai tay Ân Như Ly nắm chặt thành quyền, mắt điếc tai ngơ, nhắm mắt giả chết.
"Cẩu hồ ly cậu đúng là không có phúc hậu mà!" Mạc Vân Sam đánh vài cái lên lưng Ân Như Ly, lưu lại dấu tay hồng hồng.
"Mạc Vân Sam!" Tuy Ân Như Ly là rống ra ba chữ này nhưng lại hoàn toàn không có chút lực uy hiếp nào, thanh âm bay bay.
Vừa nghe đã cảm thấy người nói chuyện mới vừa rồi đã làm chuyện tiêu hao thể lực cỡ nào, mệt thảm.
Mạc Vân Sam anh anh anh ôm lấy Ân Như Ly cầu xin nói: "Chỉ một lần thôi!"
"Không có cửa đâu!" Ân Như Ly dùng chút sức lực cuối cùng vọt vào phòng tắm, khóa trái cửa.
Lúc này trông hai người hệt như chim ưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-nan-lieu/458399/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.